Xem Phim Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến Tập 16 Vietsub, Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến Tập 2 By Ding Mo

Trong phòng ánh đèn sáng dịu dàng, tĩnh lặng đến mức tựa hồ nước chỉ có một mình Giản Dao.

Bạn đang xem: Hãy nhắm mắt khi anh đến tập 16

Bạc Cận Ngôn ngồi ở ghế ngồi xem tài liệu, khuôn mặt nghiêng của anh ý vừa yên tĩnh, vừa chuyên tâm. Giản Dao rót đến anh cốc trà. Cô vừa định tránh đi, bạc tình Cận Ngôn nhướng mắt liếc qua cốc trà, há miệng to nói: “Tôi ko uống mấy đồ vật linh tinh, em hãy thay đổi nước trắng mang lại tôi.”

Giản Dao chú ý “thứ linh tinh” vào tay anh. Đó là 1 trong những ấm trà hoa người yêu đề lẫn cỏ huân y. Nước trà màu kim cương chanh trong suốt, hương thơm thơm vơi nhàng, là của quý nhưng cô yêu thích nhất.

Bạc Cận Ngôn đúng là không biết phân minh hàng tốt xấu.

“Muốn uống thì anh tự mình đi rót.”

Lúc này, bạc tình Cận Ngôn bắt đầu ngẩng đầu quan sát Giản Dao, mà lại cô đã trải qua chỗ thổi nấu ăn.

Giản Dao thổi nấu nướng một lúc, phát hiện đằng sau không có động tĩnh. Cô liền quay đầu, bắt gặp Bạc Cận Ngôn đang cầm cốc trà, để ý nghiên cứu vớt dưới ánh đèn. Cặp lông mày black nhánh của anh ấy hơi chau lại, thần sắc cực kỳ tập trung, không thua thảm kém thời điểm anh giảm thi thể.

Giản Dao không nhịn được cười: “Tôi search thấy nơi buôn bán loại trà này tại một ngõ cổ. Một cô gái mở tiệm chỉ chuyên chào bán loại trà này, vật liệu và khẩu vị ngon hơn những quán khác.”

Bạc Cận Ngôn đưa ánh mắt cô, không lên tiếng.

Giản Dao thường xuyên nấu cơm. Một thời điểm sau, cô bê nồi canh gà đã thổi nấu chín lên bàn uống trà. Cô vạc hiện cốc trà lân cận Bạc Cận Ngôn trống không, còn anh vẫn đã xem tài liệu.

Giản Dao mỉm cười, vừa quay fan liền nghe thấy giờ gõ cộp cộp.

Cô ngoảnh đầu. Bạc bẽo Cận Ngôn giơ tay gõ vơi xuống khía cạnh bàn lân cận cốc trà, thần nhan sắc anh vẫn bình thản như không.

Ý anh là...bảo cô rót thêm trà mang lại anh?

Giản Dao nhíu mày, chứa giọng lanh lảnh: “Trà ngon không?”

Bạc Cận Ngôn nhướng góc nhìn cô, khóe mắt anh ẩn hiện tại ý cười: “Không tồi, cám ơn em.”

Ngắm khuôn mặt tuấn tú của anh, Giản Dao suy nghĩ thầm, Phó Tử Ngộ nói đúng, cô quả thực có xu hướng thích bị ngược đãi. Bở lời tán thưởng đơn lẻ của tệ bạc Cận Ngôn khiến cho cô có xúc cảm “thụ sủng nhược kinh”. (“Thụ sủng nhược kinh”: nơm nớp lo ngại vì được yêu thương thương)

Giản Dao không so đo, lại rót đầy cốc trà cho bạc tình Cận Ngôn. Cô thậm chí là còn đặt ấm trà bên tay anh.

Bữa tối mà Giản Dao chuẩn bị vốn gồm những món giết thịt Đông Ba, ngó sen xào, rau củ xanh cùng canh gà. Tuy vậy lúc dọn cơm trắng lên bàn, cô không cho thịt Đông tía ra đĩa, để nguyên vào nồi. (Thịt Đông tía là món ăn Chiết Giang, hầm nhừ thịt tía chỉ)

Nhớ cho tính khắt khe của tệ bạc Cận Ngôn, Giản Dao để chén cơm bên tay anh. Cô đang nghĩ trước tình huống, trường hợp anh nói “Tôi không nạp năng lượng thứ khó khăn nuốt này”, cô sẽ giải thích : “Thật ngại quá, anh đang hiểu nhầm rồi, đĩa cơm này là của tôi, tôi nạp năng lượng hai bát.”

Tuy nhiên, Giản Dao đã lo lắng vô ích, tệ bạc Cận Ngôn rất-rất tự nhiên cầm chén đũa ăn uống cơm.

Giản Dao ngồi phía đối lập anh, cả hai gần như không lên tiếng.

Giản Dao thấy đôi đũa của bạc bẽo Cận Ngôn dừng lại ở đĩa ngó sen. Anh gắp một miếng, thư thả bỏ vào miệng. Tiếp nối anh nạp năng lượng một miếng cơm, lại gắp rau xanh xanh, dùng chiếc thìa vớt một miếng thịt gà bỏ vô bát...

“Dù em nhìn tôi chằm chằm từ trên đầu đến cuối, phần lớn món ăn uống này cũng không trở nên ngon hơn.” Âm thanh trầm thấp đầy từ tính vang lên ngơi nghỉ phía đối diện Giản Dao.

Giản Dao tương đối xấu hổ. Bạc tình Cận Ngôn bình tâm nhìn cô. Cô vừa định mở miệng, anh đang hỏi trước: “Đây là gạo gì vậy?”

Chiếc bát sứ nhỏ trên tay anh đựng vô số hạt gạo mềm mịn đầy đặn.

“Gạo thơm của Thái Lan.” Giản Dao đáp.

Bạc Cận Ngôn chau mày, Giản Dao biết anh nghi ngờ điều gì, nhanh chóng giải thích: “Ngon lắm đúng không? Tôi từng cài đặt hơn nhị mươi loại gạo thơm nhằm so sánh, cuối cùng chọn loại này.”

Ăn cơm một lúc, Giản Dao phạt hiện bội nghĩa Cận Ngôn cao lớn chân dài, cực nhọc xoay xở trong cái ghế sofa nhỏ, những lần gắp thức nạp năng lượng đều buộc phải nghiêng fan về phía trước. Cô đặt chén bát đũa, lấy một chiếc gối tựa làm việc trên chóng đưa cho anh: “Anh kê vào sau lưng sẽ dễ chịu hơn.”

Gối tựa này vì cô đi dạo trong mấy trung trung ương thương mại mới mua được chiếc hợp ý nhất. Cái gối có color nhã nhặn phóng khoáng, gia công bằng chất liệu mềm mại dễ chịu. Bạc tình Cận Ngôn cầm cái gối, thanh thanh nắn bóp. Tiếp nối anh bỏ ra phía sau rồi tựa sườn lưng vào.

***

Giản Dao đang rửa bát, điện thoại di động bỗng dưng đổ chuông. Là Lý Huân Nhiên, người lâu ngày không liên lạc điện thoại tư vấn tới. Giản Dao lau thô tay bắt điện thoại.

“Em đang làm những gì thế?” Đầu kia truyền tới tiếng nói lười nhác của anh: “Mãi bắt đầu nghe năng lượng điện thoại.”

Giản Dao mỉm cười: “Rửa bát.”

Lý Huân Nhiên: “Bây tiếng mới ăn uống tối? Em ăn cơm cùng ai?”

Giản Dao xem qua Bạc Cận Ngôn sẽ ngồi thoải mái trên ghế làm việc xem tivi: “Bạc Cận Ngôn.”

“Hả? hơn chín giờ buổi tối mới ăn cơm...không buộc phải hai tín đồ đang tán tỉnh và hẹn hò đấy chứ?”

“Anh suy nghĩ đi đâu thế?” Giản Dao cắt ngang lời anh: “Em từng ăn uống khuya với anh vào tầm khoảng mười nhì giờ tối thì sao? Anh tìm em có việc gì?”

Lý Huân Nhiên cười: “Vụ số lượng bằng tiết đã bao gồm manh mối. Chuyên gia của thức giấc đã thực hiện kỹ thuật giám định mới, search thêm vài con số mới làm việc trong dấu máu. Nếu bao gồm tiến triển, anh đang lập tức thông tin cho em cùng giáo sư Bạc.”

Cúp điện thoại, Giản Dao chuyển lời của Lý Huân Nhiên đến tệ bạc Cận Ngôn. Anh trầm tư trong giây lát rồi gật đầu.

Sau lúc rửa bát hoàn thành xuôi, Giản Dao phân phát hiện bội nghĩa Cận Ngôn đi đến bên giường ngủ của cô, quan giáp đồ bao gồm trên giường, gồm tấm đệm cô mới mua và chăn tơ tằm trắng muốt siêu bắt mắt.

Sau kia anh đi qua bàn sách ở mặt cạnh. Bên trên bàn bày bé rối tinh xảo, dòng chặn giấy hình vuông màu đen, gần như là lắp thêm Giản Dao buộc phải bỏ công sức của con người mới tìm kiếm thấy.

Cuối cùng, bội bạc Cận Ngôn đứng thân nhà, đảo mắt một vòng rồi tạm dừng ở Giản Dao.

“Rốt cuộc em tốn mấy trăm tiếng đồng hồ để trang trí căn chống rộng chưa đến bốn mươi mét vuông này?”

Giản Dao tự rót một cốc trà, uống một ngụm: “Hơn một tuần.” Cô cực kỳ thích quá trình trang trí công ty cửa. Biến hóa “cái ổ” của bản thân thành một khu vực dễ chịu, mất thời gian cũng ko sao.

Bạc Cận Ngôn nhìn cô chuyên chú.

“Sao thế?” Giản Dao hỏi.

Anh đột nhiên gật đầu: “Lần trước em nói đúng.”

“Gì cơ?”

“Đúng là tôi không hiểu biết nhiều phụ nữ.” rõ ràng anh đang tán thành nhận định của cô, nhưng góc nhìn anh nghiêm nghị, trạng thái kiêu ngạo: “Tôi nghĩ, cả cuộc sống này dĩ nhiên tôi cũng ko tài nào đọc nổi, trên sao đàn bà bỏ ra rộng một trăm tiếng đồng hồ thời trang vào việc vô vị này?”

Giản Dao: “...Đây là tôi có yêu cầu về quality cuộc sống.”

Sau lúc phê bình Giản Dao, bạc Cận Ngôn ung dung trở lại căn hộ của mình.

Buổi tối trước khi đi ngủ, Giản Dao nghĩ, bây giờ Bạc Cận Ngôn ăn hết chén bát cơm, còn ăn tối thiểu năm miếng thịt gà, rau xanh cũng bị anh chén bát hơn một nửa. Rất tốt, coi ra bữa cơm vày cô nấu hợp hương vị của anh.

Giản Dao không ngờ, sáng sớm ngày hôm sau, bội nghĩa Cận Ngôn lại một đợt nữa xuất hiện thêm trước góc cửa cô.

Ánh ban mai của ngày đầu xuân tương đối ấm áp. Tệ bạc Cận Ngôn đứng nghỉ ngơi nơi tia nắng chiếu vào, gương mặt anh càng trắng trẻo với thanh tú.

Giản Dao vẫn mặc cỗ váy ngủ cốt tông tay dài, trông cô góp thêm phần yếu ớt cùng mộc mạc. Ánh mắt tệ bạc Cận Ngôn dừng lại ở người cô, anh nói: “Em còn nhỏ xíu hơn sự tưởng tượng của tôi. Mau núm quần áo, bọn họ ra ngoài.”

“Ra bên cạnh làm gì?” Giản Dao hỏi.

“Mua đồ.”

Cho cho đến khi ngồi vào ghế cạnh lái trong mẫu xe Jeep mập mạp của bạc đãi Cận Ngôn, Giản Dao vẫn cảm giác khó tin. Cô xem danh sách sản phẩm & hàng hóa cần download mà anh đưa: “Ý anh là...muốn mua một loạt đồ vật có trong nhà tôi? Trà hoa, gối tựa, chăn tơ tằm, chiếc chặn giấy, và cả gạo thơm...Chẳng buộc phải tối qua anh nói không tài nào hiểu nổi giỏi sao?”

“Tôi xin đính chính một chút, là nhị bộ. Nghe tôi kể lại, Phó Tử Ngộ vẫn muốn có hồ hết thứ ở trong nhà em.”

Bạc Cận Ngôn liếc Giản Dao một cái, dìu dịu trả lời: “Lẽ như thế nào em quán triệt rằng đấy là một ra quyết định rất tuyệt? Em làm cho một loạt quá trình vặt vãnh, rắc rối phức hợp lại đạt ngưỡng thấp. Trường hợp em để công ty chúng tôi cùng tận hưởng thụ, thì có thể sản sinh kết quả và tác dụng gấp tía lần.”

Giản Dao: “Bạc Cận Ngôn, gồm ai nhờ vào vả tín đồ khác giúp sức như anh không?”

***

Phó Tử Ngộ nhanh chóng gọi điện thoại cảm ứng cho Giản Dao. Mà lại khác với tệ bạc Cận Ngôn, anh tán dương Giản Dao, đồng thời cho biết thêm nhất định đang mời cô ăn một bữa cơm thịnh soạn nhằm cảm ơn. Giản Dao nói khỏi nên mời cơm, biết thưởng thức con ánh mắt của cô mới quan trọng.

Trong lúc rỉ tai với Phó Tử Ngộ, tệ bạc Cận Ngôn đã ngồi mặt cạnh. Đợi Giản Dao cụp điện thoại, anh đựng giọng từ tốn: “Tán thưởng con ánh mắt của em, cơ mà xem thường hiệu suất của em. Hai phương diện không còn mâu thuẫn.”

***

Buổi chiều hôm đó, hai fan đi vòng vòng mọi thành phố. Mặc dù nhiên, mọi khi Bạc Cận Ngôn lái xe đến nơi, chỉ có Giản Dao xuống xe pháo đi mua, còn anh ngồi trong ô tô đọc sách xuất xắc dùng máy vi tính lên mạng.

“Nếu anh không tự mình đi chọn đồ, nguyên nhân anh còn đưa tôi đi?”

Bạc Cận Ngôn đáp: “Em cho rằng tôi ý muốn đi? hôm nay Phó Tử Ngộ bận họp một ngày dài nên tôi mới bắt buộc đi.”

Giản Dao hiểu ra vấn đề. Vì bất đắc dĩ bắt buộc anh bắt đầu trở thành bác tài của cô.

Tuy nhiên, trải qua quá trình mua sắm, Giản Dao mới biết bạc đãi Cận Ngôn không còn bận trọng tâm đến tiền bạc. Anh gửi tấm thẻ cho cô, nhằm mặc cô đi mua. Khi cô gửi hóa đơn cho anh, anh sẽ bận đọc sách, trả lời mà không ngẩng đầu: “Đưa mang đến tôi có tác dụng gì? tích lũy mười hóa đơn có thể đổi rước một bé cá?”

Giản Dao chỉ với cách giữ hóa đơn, định lúc nào về đã đưa mang đến Phó Tử Ngộ. Cô cũng phạt hiện, bạc đãi Cận Ngôn không tới nỗi khắt khe như cô tưởng. Tính nghiêm ngặt của anh chỉ nhắm vào thiết bị anh nhằm tâm, như vụ án, thi thể, cá...Ở góc nhìn khác, tuy vẫn đang còn thái độ kiêu sa bẩm sinh, nhưng lại anh không quăng quật tinh lực chú ý. Ví dụ lúc cô chọn gối tựa và đồ đạc, call điện mang đến anh, hỏi anh thích màu sắc kiểu dáng như thế nào. Anh phần nhiều trả lời: “Giống em, chớ hỏi tôi nữa.”

Cuối buổi thiết lập sắm, Giản Dao và bạc đãi Cận Ngôn cho tới một trung tâm thương mại mua đệm. Lần này, bội nghĩa Cận Ngôn đi theo Giản Dao vào trong, chính vì giấc ngủ rất quan trọng đối cùng với anh.

Trong khu thương mại, đèn khí sáng choang, mặt sàn nhà bóng loáng, cả quanh vùng đồ gia dụng bài xích trí ấm cúng trang nhã. Nhân viên bán hàng dẫn Giản Dao và bạc đãi Cận Ngôn đến chỗ chào bán đệm, mỉm mỉm cười giới thiệu: “Loại đệm này cung cấp rất chạy, đái thư biết xem hàng chính hãng đấy. Tè thư có thể nằm demo trên đó.”

Giản Dao ngay tắp lự nằm lên giường. Thấy bội bạc Cận Ngôn đứng bên cạnh, cô nhân viên bán sản phẩm nhiệt tình trình làng với anh: “...Đệm rất chắc chắn chắn, không có mùi lạ, anh cần sử dụng kiểu gì cũng không biến thành hỏng...”

Bạc Cận Ngôn: “Lăn đi lộn lại cũng không hỏng?”

Giản Dao ở trên giường lập tức liếc anh một cái. Cô nhân viên cấp dưới nở thú vui mờ ám, vấn đáp bằng một giọng dĩ nhiên nịch: “Tiên sinh an tâm, lăn đi lộn lại cũng ko thành vấn đề.”

Cô nhân viên bán hàng đi địa điểm khác, bội nghĩa Cận Ngôn đi đến bên giường, liếc Giản Dao rồi ở xuống cạnh cô.

Cảm giác tấm đệm hơi lún xuống, Giản Dao ngoảnh đầu quan sát anh: “Lẽ óc anh lăn đi lăn lại trên giường?”

Bạc Cận Ngôn đựng giọng thản nhiên: “Tất nhiên không, chỉ gồm “Trầm Mặc” lăn lộn trên nệm của tôi. Tuy nhiên, giả dụ yêu cầu này cũng không đạt được, còn hoàn toàn có thể gọi là quality tốt tốt không?”

Đi vận chuyển lại cả ngày, hai chân Giản Dao mỏi nhừ, cô nằm trên giường bất động.

Xem thêm: Nhẫn phong thủy mệnh thổ đeo nhẫn màu gì để hút tài lộc, may mắn?

Bạc tình Cận Ngôn nằm ở kề bên không biết đang nghĩ ngợi điều gì, cũng không nhúc nhích.

Nghỉ ngơi một lúc, Giản Dao định ngồi dậy, nhưng lại cô đùng một phát có xúc cảm tấm đệm rung lên. Bạc đãi Cận Ngôn đã kháng một tay xuống chóng ngay cạnh bên đầu Giản Dao ngồi dậy, sau đó anh cúi xuống chú ý cô.

Cử chỉ thình lình của anh khiến tim Giản Dao đập loạn nhịp.

Anh vẫn chưa ngồi hẳn dậy, thân hình nghiêng về một bên, sống ngay trên tín đồ cô. Ánh đèn màu trắng chiếu vào khuôn mặt anh, khiến cho đôi mắt anh sáng phủ lánh. Đuôi đôi mắt anh ẩn hiện tại ý cười cợt xán lạn, khóe miệng mỏng manh dưới sống mũi cao nhếch lên: “Giản Dao...hãy dọn xuống sống cùng tôi.”

Giản Dao, hãy dọn xuống sống cùng tôi.

Giọng nói trầm nóng đầy từ bỏ tính như làn nước chảy bên tai Giản Dao. Giản Dao chưa bao giờ ở tứ thế sát gũi bầy ông như bây giờ. Từng tế bào trên fan cô tựa hồ nước như hoàn toàn có thể cảm cảm nhận mùi hương thơm từ thân thể anh, sau đó nhẹ nhàng se lại.

Đầu óc cô tình cờ bật ra một ý nghĩ. Bên cạnh đó kể từ khi quen biết bạc bẽo Cận Ngôn mang đến giờ, cô chưa bao giờ ngắm kỹ dung mạo của anh ấy ở cự ly gần như lúc này.

Dung mạo anh tuấn, kiêu ngạo nhưng cũng nhìn trong suốt như hồ nước nước.

Thấy cô trầm mặc, bội nghĩa Cận Ngôn nói tiếp: “Điều này rất dễ dàng lý giải, nếu họ sống chung, hiệu suất sẽ càng tốt hơn. Phần đa chuyện tôi không tồn tại hứng thú, vừa vặn là khoái khẩu và sở thích của em. Rộng nữa, hiệu suất quá trình của tôi cũng hoàn toàn có thể tăng lên...”

“Khụ...tiên sinh, đái thư, cả nhà có hài lòng về tấm đệm này không?” tiếng cô nhân viên bán sản phẩm đột ngột vang lên, ngữ điệu ẩn hiện ý cười. Kiên cố cô không chống chịu nổi tư thế u tối của hai người.

Bạc Cận Ngôn nói với cô nhân viên mà không xoay đầu: “Xin cô trong thời điểm tạm thời đừng lên tiếng.” Anh thường xuyên nhìn Giản Dao chăm chú: “Nói con gián tiếp, em sẽ tạo nên ra giá bán trị to hơn...”

Giản Dao không cần nghĩ ngợi cũng biết là tại sao này. Cô đẩy tín đồ anh, nhảy xuống giường: “Xin lỗi, tôi không tồn tại hứng thú.”

Giản Dao gấp rút cùng cô nhân viên cấp dưới đi giao dịch thanh toán tiền, hẹn thời hạn đưa tấm đệm mang lại nhà. Lúc cô quay đầu, bội nghĩa Cận Ngôn đứng bí quyết cô vài ba bước, chú ý cô bằng ánh nhìn suy tư.

Có gì đáng để anh suy tư?

“Đi thôi.” Giản Dao đi nhanh vào thang máy, phương diện cô vẫn chưa hết lạnh ran.

“Tại sao em không tồn tại hứng thú.” Anh cúi đầu chú ý cô.

Giản Dao ko trả lời. Thang máy tạm dừng ở tầng dưới. Tầng này là khu vực ăn uống, một đám tín đồ ùn ùn kéo vào, khiến cho thang thứ trở phải chật nhỏ nhắn trong giây lát. Những người vừa vào phần lớn là thanh niên, không thấy giờ chuông báo động, bầy họ tiếp tục dày đặc vào mặt trong. Tệ bạc Cận Ngôn chau mày, lùi lại phía sau một bước, đứng tiếp giáp vào bức tường kính của thang máy. Giản Dao bị chỗ đông người đẩy vào bên trong. Sau cuối có một bà mẹ đi vào, mọi fan đều lùi lại phía sau, Giản Dao bị đẩy ép gần kề vào người bạc Cận Ngôn.

Thang máy tiếp tục chạy xuống dưới, ánh sáng của đèn điện bên ngoài bức tường ốp kính như dòng nước vụt qua. Giản Dao có thể cảm thấy hai cánh tay bạc bẽo Cận Ngôn buông thõng bên bạn cô, mu bàn tay cô thỉnh thoảng tất cả sự ma giáp nhẹ nhàng, ko rõ là quần dài hay tay bạc bẽo Cận Ngôn. Gương mặt cô dán vào lồng ngực anh, cô hoàn toàn có thể ngửi thấy mùi hương thanh lạnh khoan thai nhạt từ bỏ thân thể của anh.

Giản Dao mong tránh xa ra nhưng đáng tiếc chẳng còn một chút không khí nào cả. Cô chỉ hoàn toàn có thể nép vào người tệ bạc Cận Ngôn.

Bạc Cận Ngôn cúi đầu quan sát Giản Dao: “Em vẫn không trả lời, nguyên nhân em không tồn tại hứng thú sống thuộc tôi?”

Giản Dao đờ người. Ko rõ tất cả phải do tính năng tâm lý, cô cảm giác thang máy đùng một phát trở đề nghị yên tĩnh vô cùng. Giọng tệ bạc Cận Ngôn trầm ấm rõ ràng, chắc hẳn rằng lọt vào tai mười mấy người trong thang máy.

Ở đâu anh cũng coi như chốn không người.

May mà trong thang máy hầu như là thanh niên, mọi bạn nhất thời yên ổn lặng. Giản Dao đứng nép vào lòng bội bạc Cận Ngôn cần không thấy được vẻ mặt của tín đồ khác. Cô thì thầm: “Anh đừng gồm nằm mơ thân ban ngày, tôi cũng thích yên tĩnh một mình. Tôi sẽ không còn dọn xuống dưới, sau này anh đừng nói tới nữa.”

Bạc Cận Ngôn yên ổn lặng.

Giản Dao thở phào vơi nhõm. Ngờ đâu mấy giây sau, anh đựng giọng nhàn nhã trên đầu cô: “Em vừa tất cả một ra quyết định sai lầm.”

Giản Dao ngẩn người. Cuối cùng, sát bên có cô nàng trẻ phì cười thành tiếng.

Nếu biến đổi người đàn ông khác, người xung quanh chắc chắn là cho rằng, bạc Cận Ngôn dính riết, đòi sống chung với chúng ta gái. Mà lại Giản Dao biết, bạc đãi Cận Ngôn thiệt sự cảm thấy, bài toán cô ko sống thuộc anh là một quyết định “hiệu suất thấp với sai lầm”.

Tuy nghĩ vậy nhưng đêm tối về đơn vị đi tắm, lao động trí óc Giản Dao vẫn tự động hiện ra gương mặt tuấn tú và dịu dàng của bạc tình Cận Ngôn sinh hoạt ngay trên đỉnh đầu cô. Điều này khiến Giản Dao rơi vào hoàn cảnh tâm trạng kỳ lạ, tựa hồ gan ruột vô duyên vô cớ rét như lửa đốt.

Lúc nằm lên giường, trong lòng cô vẫn chưa lấy lại bình tĩnh. Giản Dao vừa mơ mộng mị màng thiếp đi, điện thoại cảm ứng thông minh di động đùng một cái đổ chuông. Là Lý Huân Nhiên điện thoại tư vấn tới.

Việc Lý Huân Nhiên hotline điện vào giờ này khiến Giản Dao ngẫu nhiên căng thẳng. Cô bắt máy: “Chuyện gì vậy?”

Lý Huân Nhiên trong khi đang nạp năng lượng tối, giọng nói của anh lụng bụng ko rõ ràng: “Vừa có hiệu quả là anh báo cho em ngay, chuyên gia đã giải được số lượng viết bằng máu. Tuy nhiên giải cũng bằng không.”

“Ý anh là gì?”

“Anh gửi thư điện tử cho em và giáo sư Bạc. Em hãy mở ra xem rồi bọn họ nói sau.”

nửa tối thời huyết se lạnh, Giản Dao mang áo khoác, mở máy tính.

Email của Lý Huân Nhiên khôn cùng ngắn gọn. Việc bổ sung thêm con số mới khiến cho đống chữ số trước đó đổi thay dãy số hoàn chỉnh:

“145, 297, 289, 121

162, 17, 324, 1

250, 0, 484, 0

365, 88, 729, 16

421, 27, 841, 1

586, 29, 1156, 1

425, 136, 729, 16”

“Chuyên gia cần sử dụng mấy tiếng đồng hồ để lời giải tổ vừa lòng chữ số này, nói rất đơn giản và dễ dàng . Phía bên trong che giấu một loạt chữ số. Ở hàng đầu tiên là “bình phương cộng” của hai số lượng đứng cạnh nhau. Hàng thứ hai là “bình phương trừ”. Hàng thứ ba là bình phương của số cộng, sản phẩm thứ tứ là bình phương của số trừ...Tôn Dũng đùa trò tử vi với chúng ta.” Lý Huân Nhiên giải thích.

Giản Dao quan sát xuống bên dưới. Đây là số lượng nhận được sau thời điểm giải mã: “8, 9, 9, 13, 14, 15, 19.

“Tổ hợp số lượng này hoàn toàn có thể mang bất cứ ý nghĩa nào. Như trong phim ảnh thì đây rất có thể là số trang của một quyển sách, thành ngữ thời xa xưa, tốt tọa độ gì đó...” Lý Huân Nhiên nói: “Ai hiểu rằng tên Tôn Dũng hoang tưởng điều gì. Các chuyên gia cho biết thêm hy vọng không lớn, các bước của lũ họ về cơ phiên bản đã kết thúc.”

Sau khi húi điện thoại, Giản Dao lại một lần nữa xem xét hàng số. Lý Huân Nhiên nói đúng, tuy hàng số này bên cạnh đó ẩn chứa kín đáo nào đó, nhưng chỉ cần “rổ tre đựng nước” mà lại thôi.. Hơn thế nữa bất nhắc Tôn Dũng ám chỉ điều gì, vụ án này vẫn kết thúc.

Giản Dao quay về giường nằm. Dõi mắt ra bầu trời đêm bên cạnh cửa sổ, khối óc cô vẫn cấp thiết đè nén suy nghĩ, rút cục dãy số này có chân thành và ý nghĩa gì.

Cô cụ điện thoại, bấm những con số đó. Số smartphone bàn là tám chữ số, vượt ra bố chữ số. Máy người mẹ chuyển sản phẩm con? Giản Dao bấm nút gọi, số điện thoại thông minh không tồn tại.

Kết quả này không nằm kế bên dự đoán.

Mật mã Morse? Cô không hiểu. Tọa kinh độ vĩ? Quy bí quyết không đúng.

Chữ loại tiếng anh thì sao? từ A mang đến Z, tương ứng từ là 1 đến 26. Giản Dao lấy cây bút và giấy trên đầu giường, so sánh thành vần âm tiếng Anh. Mặc dù làm vậy nhưng trong tâm cô biết rõ, mật mã đâu có đơn giản dễ dàng đến mức cô cũng hoàn toàn có thể giải được.

Chữ cái tương ứng là: H, I, I, M, N, O, S. Ko có bất cứ ý nghĩa gì.

Nếu đổi thiết bị tự chữ cái thì sao?

HI, MIN, SO?

HON, SM, IT?

thôi thì để ngày mai đưa cho bạc đãi Cận Ngôn xem xét. Giản Dao buông bút, nhắm đôi mắt đi ngủ.

Nhưng chất xám cô lại hiện nay lên khuôn mặt tuấn tú và hững hờ của tệ bạc Cận Ngôn, thuộc ý cười cợt nhàn nhạt, biểu hiện sự chế giễu, cao ngạo hoặc vui vẻ...

Giản Dao bất ngờ đột ngột mở mắt. Ánh đôi mắt cô dừng lại ở hàng chữ cái, sống sườn lưng cô tự dưng lạnh toát.

Đánh giá: Trạng thái: hoàn tất (24/24) Số tập: 24 Tập Năm phạt hành: năm ngoái Chất lượng: HD Thuyết Minh

Phim Love Me If You Dare nói về việc hòa quấn giữa diễn biến lãng mạn, ngọt ngào và lắng đọng của tình yêu nam nữ, sự kinh dị của loạt án giết mổ người man rợ và cả sự túng hiểm, hồi vỏ hộp của quy trình điều tra. Nhân đồ nam trung trọng điểm của một tác phẩm đặc biệt quan trọng như vậy cũng được khắc họa một bí quyết rất không va hàng. Bạc đãi Cận Ngôn có vẻ ngoài điển trai đúng chuẩn nam thần, sở hữu bộ óc nhạy bén của một chuyên gia phân tích tư tưởng tội phạm sản phẩm đầu, còn tính phương pháp thi trên cả lập dị.


*
*
*
*
*
*
hoàn toàn (20/20) - Vietsub

All nội dung of this trang web is collected from official đoạn clip websites on the Internet, và does not provide genuine streaming. If your rights are violated, please notify us, we will remove the infringing content in time, thank you for your cooperation!

All advertising on the website is the personal opinion of the customer, not related to lớn our website. Please consider & take responsibility for your own choices. Happy moviegoers!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *