HƯ TRÚC GẶP MỘNG CÔ - HƯ TRÚC : NHÀ SƯ VƯỚNG

Hồi (1-99)
← Hồi 71Hồi 73 →
Hot!!! Pi Network đã thừa nhận lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Dù đến thiên tứ vạn chung, sau cuối rồi sẽ cũng đành buông xuôi.

Bạn đang xem: Hư trúc gặp mộng cô

Hơn thua tranh một tiếng cười, Trước sau âu cũng một đời như nhau.

***

Hư Trúc quýnh quáng, kêu lên:

- Ối chao ôi! Không dứt rồi, bà ta... Bà ta...

Đồng Mỗ quát lên:

- làm gì mà tá hỏa quá thế?

Hư Trúc thì thầm:

- Bà ta... Bà ta đưa ra rồi.

Đồng Mỗ nói:

- mặc dù y thị biết ta vào vào hoàng cung mà lại đâu gồm biết ta ẩn tránh chỗ nào. Vào cung vua phòng xá có hàng trăm hàng nghìn, cứ từng gian một tra xét, mươi bữa nửa mon cũng còn chưa tới được nơi đây.

Hư Trúc bấy giờ bắt đầu yên tâm, thở phào một chiếc nói:

- chỉ việc qua ngoài trưa mai thì đâu còn sợ hãi gì nữa.

Quả nhiên giờ đồng hồ của Lý Thu Thủy xa dần, sau cùng mất hẳn không nghe gì nữa. Tuy nhiên chỉ độ hơn nửa tiếng sau, tiếng nói vo ve sầu của Lý Thu Thủy lại vào tới trong hầm băng:

- Hảo tỉ tỉ, chị gồm nhớ tiêu dao Tử sư huynh không? bây chừ nhị sư ca vẫn ở vào cung với tiểu muội, ngóng chị ra có mấy chuyện cần hy vọng nói mang lại đại sư tỉ hay.

Hư Trúc nói nhỏ:

- Chỉ nói láo, tiêu diêu Tử tiền bối vẫn tiên du rồi, bà... Bà chớ có mắc hỡm.

Đồng Mỗ nói:

- Mình sinh hoạt trong này còn có la hét gì thị cũng không nghe được đâu. Bé tiện nhân đó áp dụng Truyền Âm Sưu Hồn Đại Pháp tưởng dồn được ta ra, y thị nói đến Tiêu Dao Tử chẳng qua chỉ mong nổi loạn tâm thần, ta đời nào lâm vào hoàn cảnh bẫy của nó?

Thế dẫu vậy Lý Thu Thủy vẫn ko ngừng, cứ độ một giờ đồng hồ lại thấy xuất hiện, lúc thì nói đến thuở đồng song học nghệ và một sư môn, khi thì nói chuyện tiêu diêu Tử đối với mụ ta khắc cốt ghi xương yêu mến đến cầm cố nào, rồi lại ngoạc mồm chửi rủa, nhắc rằng tiêu diêu Tử nói lén sau sườn lưng Đồng Mỗ là kẻ dâm đãng bất lương nhất è cổ đời, một người lũ bà cực kỳ ti tiện thể vô liêm sỉ.

Hư Trúc hai tay bịt chặt tai lại, hi vọng thanh âm đó chẳng thể nào chiếu qua bàn tay mà lại vào nhưng không sao làm được. Lỗi Trúc nghe mà tinh thần phiền não lạ thường, kêu lên:

- Toàn là tía láo! Toàn là tầm bậy! Ta ko tin.

Y lại xé áo nhét vào vào tai. Đồng Mỗ lạnh lùng nói:

- Thanh âm kia không chống được đâu. Con tiện nhân dùng nội lực cao tay để truyền đi, mình ở bên dưới sâu ba tầng hầm dưới đất băng, vậy nhưng mà nó vẫn qua được, rước vải bịt tai thì có ăn thua gì? Ngươi yêu cầu bình trung ương tĩnh khí, nghe nhưng mà không thấy, coi hầu như lời đứa khốn kiếp kia như chó sủa, lừa kêu vậy thôi.

Hư Trúc đáp:

- Vâng!

Thế nhưng nói tới định lực "thị nhi bất kiến, thính nhi bất văn" thì lao động phái Tiêu Dao yếu xa thiền công của thiếu Lâm, mà cần lao Thiếu Lâm của hư Trúc mất cả rồi, đầy đủ lời của Lý Thu Thủy quan trọng nghe mà lại không thấy, nghe bà ta đề cập toàn hồ hết chuyện bất lương của Đồng Mỗ, không khỏi cung cấp tín buôn bán nghi, lần chần thực hư nạm nào.

Một hồi sau, y đùng một phát nghĩ ra một việc vội hỏi:

- giờ phút luyện công của tiền bối đang đến nơi rồi. Đây là kỳ luyện công sau cuối để công đức viên mãn, quả là cực kỳ trọng đại, nếu như nghe đầy đủ lời này liệu tất cả phân chổ chính giữa hay chăng?

Đồng Mỗ gượng gạo cười:

- Đến bây giờ ngươi new biết sao? bé tiện nhân tính đúng thời khắc, biết thần công ta giả dụ như thành thì y thị chưa phải là kẻ địch cho nên hết sức quấy rối.

Hư Trúc nói:

- vậy thì trong thời điểm tạm thời hoãn lại ko luyện nữa dành được không? Trong yếu tố hoàn cảnh ngoại ma làm ưu loạn trung khu thần, bao gồm luyện công âu cũng chỉ... Cũng mách nhỏ hung hiểm.

Đồng Mỗ đáp:

- Ngươi thà bị tiêu diệt cũng không chịu đựng giúp ta đối phó với bé tiện nhân này, sao lại quan tâm đến an nguy của ta như vậy?

Hư Trúc tâng hẩng nói:

- Vãn bối không thích giúp chi phí bối hại tín đồ khác, tuy thế cũng chẳng ý muốn ai gia sợ tiền bối.

Đồng Mỗ nói:

- Ngươi trung ương địa xuất sắc lắm. Câu hỏi này ta vẫn suy đi tính lại những lần lắm rồi. Nhỏ tiện nhân một mặt thì cần sử dụng Truyền Âm Sưu Hồn Đại Pháp để làm loạn tâm thần ta, một mặt sai fan xua chó săn đi tìm kiếm tung tích, tứ bề hoàng cung ắt đã bố trí như tường đồng vách sắt. Chạy thì chạy không được, cơ mà trốn thêm tương khắc nào thì nguy nan khắc nấy. Ôi, cũng may mình vào sâu vào hiểm địa, cho ngay tận nhà y thị, nếu như không chắc hai tháng trước nó đã tìm được ta rồi, lúc ấy ta công lực kém cỏi, không một chút sức lực chống cự lại, chỉ vừa nghe đề xuất Truyền Âm Sưu Hồn Đại Pháp của thị là vẫn trồi đầu lên, bó tay chịu trói. Thằng nhỏ nhắn ngốc nghếch ơi, mang lại giờ ngọ rồi, mỗ mỗ bắt buộc luyện công thôi.

Nói ngừng bà ta cắn cổ một con bạch hạc, hút ngày tiết rồi ngồi xuống xếp bởi luyện công. Hư Trúc nghe thấy giờ đồng hồ Lý Thu Thủy mỗi lúc càng thê thảm, ắt hẳn mụ ta đo lường và thống kê đúng lúc, tiếng ngọ hôm nay là phút tử sinh tồn vong của nhị sư tỉ sư muội. Đột nhiên, giọng nói của Lý Thu Thủy trở nên rất là ôn nhu:

- Hảo sư ca, đại trượng phu ôm chặt thiếp đi! Ứ hự, ự... ự... ôm chặt nữa đi. Nam giới hôn em,... Hôn tại chỗ này này.

Hư Trúc ngỡ ngàng, suy nghĩ bụng: "Sao bà ta lại giở giọng nạp năng lượng nói cố này?" Chỉ nghe Đồng Mỗ hừ lên một tiếng, chửi:

- Đồ đĩ thõa.

Hư Trúc hoảng hốt, biết rằng từ bây giờ là cơ hội Đồng Mỗ luyện công khẩn yếu quan đầu, đùng một cái phân trung tâm chửi rủa ắt là cực kì hung hiểm, sơ xẩy một chút ít là bị tẩu hỏa nhập ma, ghê mạch toàn thân đứt đoạn. Mặc dù vậy giọng điệu êm ả của Lý Thu Thủy tiếp tục truyền vào, toàn là gần như chuyện thuộc Tiêu Dao Tử nhị người ân ái hoan lạc. Hư Trúc nhịn ko nổi cũng nhớ mang lại tình cảnh bản thân cùng cô bé kia gần gũi mấy hôm trước, dục niệm dưng tràn, huyết huyết bừng bừng, người như lên cơn sốt.

Y nghe thấy Đồng Mỗ giờ đồng hồ thở mỗi lúc càng nặng nề, công bố chửi:

- Đồ điếm đàng, sư đệ trước nay có bao giờ thực lòng yêu mến ngươi đâu, ngươi giở trò vô liêm sỉ dỗ ngon dỗ ngọt sư đệ, thật thiết bị mặt mo.

Hư Trúc khiếp hãi kêu lên:

- tiền bối, bà ta... Bà ta thế ý trêu tức để dụ chi phí bối, chớ có xem như là thật.

Đồng Mỗ lại chửi tiếp:

- nhỏ đĩ khía cạnh dầy kia, nếu như sư đệ quả thực yêu ngươi, sao đến khi lâm tử lại lật đật lên ở trên núi Phiêu Miểu giao đến ta thất bảo chỉ hoàn? Y còn với lên một bức tranh thiết yếu tay y vẽ năm ta mười tám cho ta xem, nói rộng sáu chục năm nay, chỉ bao gồm bức tranh này sớm khuya thai bạn, một bước không rời. Xí, ngươi nghe thế bao gồm lộn ruột...

Bà ta thao thao bất tuyệt đề cập ra, đến Hư Trúc cũng há hốc mồm. Sao bà ta lại nói toàn hầu như chuyện bịa đặt? không lẽ Đồng Mỗ bị tẩu hỏa nhập ma rồi cần thần trí không hề tỉnh hãng apple nữa?

Đột nhiên nghe bình một tiếng, cửa to của băng khố sẽ mở tung, rồi gồm tiếng xuất hiện trong, đóng cửa lớn, tạm dừng hoạt động trong. Chỉ nghe Lý Thu Thủy hốt hoảng:

- Ngươi nói láo, ngươi nói láo! Sư ca... Sư ca chỉ... Chỉ yêu mình ta thôi. Nhất thiết y không lúc nào vẽ ngươi, loại thứ lùn tịt như ngươi không lẽ y thèm yêu. Ngươi chỉ bá xàm bá láp, nói điêu bịp người...

Chỉ nghe đều đều bình tiếp tục hàng chục tiếng liền, chẳng không giống gì giờ đồng hồ sấm rền từ bên trên tầng thứ nhất truyền xuống. Hư Trúc sững sờ, nghe tiếng Đồng Mỗ cười cợt ha hả kêu lên:

- nhỏ đĩ kia, ngươi tưởng sư đệ chỉ yêu 1 mình ngươi sao? Ngươi gồm nghĩ cho nát đầu cũng không ra. Ta tuy lùn thật, đúng đó, làm thế nào sánh được với bé người đẹp tươi yểu điệu như ngươi, mặc dù vậy sư đệ cũng biết quá rồi. Cả đời ngươi chỉ đam mê mồi chài trai tơ anh tuấn tiêu sái, sư đệ nói là, ta mang đến già cũng vẫn tồn tại là gái tân, trung thành với y cả đời ko đổi. Ngươi tự bản thân đếm thử xem xưa nay ngươi bao gồm bao những tình nhân...

Tiếng nói đó tất nhiên từ tầng trên thuộc của hầm băng vọng xuống, bà ta từ hầm thứ ba phi thân lên trên kia hồi nào, hư Trúc trọn vẹn không tốt biết. Lại nghe giờ Đồng Mỗ cười:

- bà bầu mình mấy chục năm không gặp, sao ko dỡn hớt với nhau một phen. Cửa thiết yếu của hầm băng sẽ đóng rồi, khỏi sợ hãi ai vào đây quấy rầy. Ha ha, ngươi là lắp thêm chó cậy sát nhà, có tốt thì cứ gọi bạn đến tiếp tay. Ngươi vần mấy khối băng ra đi! Ngươi dùng công tích truyền âm ra phía bên ngoài đi!

Chỉ vào một nháng trong đầu lỗi Trúc luân phiên chuyển từng nào ý nghĩ: "Đồng Mỗ khích mang lại Lý Thu Thủy giận lên, dụ mang đến bà ta tiến vào nầm đá rồi nhanh chóng ném những tảng băng, đóng chặt cửa lại, quyết ý với mọi người trong nhà một phen sinh sống mái. Có tác dụng như thế, Lý Thu Thủy cho dù ở vào hoàng cung Tây Hạ bao gồm bao nhiêu quyền lực chăng nữa, cũng chẳng sao gọi người vào giúp mình được. Tuy nhiên sao bà ta lại thiết yếu đẩy mấy khối băng ra? Sao không làm cho như Đồng Mỗ nói, truyền âm ra kêu tín đồ đến tấn công vào? xem chừng dù vần mấy khối băng tuyệt truyền âm, thì cũng phân trọng tâm sử lực, Đồng Mỗ vẫn đứng rình ở bên cạnh, ắt vẫn thừa cơ tiến công chí mạng. Giỏi là Lý Thu Thủy tính cách kiêu ngạo, không thích phải phụ thuộc sức bạn ngoài, mong chính tay mình thanh toán giao dịch tình địch?"

Hư Trúc lại nghĩ: "Hôm trước Đồng Mỗ khi đang luyện công, không nói năng, ko cử động, so với ngoại giới toàn vô tri giác, lúc này nhịn ko nổi lại buông lời bất đồng quan điểm với Lý Thu Thủy, thần công vẫn còn một ngày nữa bắt đầu xong, há chẳng đắp đồi đưa núi, giục xác dậy non giỏi sao? đo đắn trận đấu lúc này ai win ai bại, nếu như Đồng Mỗ đắc thắng đắn đo có chạy ra khỏi hoàng cung rồi ngày mai luyện thêm xuất xắc không?"

Bỗng nghe trường đoản cú tầng trên tiếng ầm ầm, đều đều vang lên không ngớt, minh bạch Đồng Mỗ cùng Lý Thu Thủy hai tín đồ đang ném băng tấn công nhau. Hỏng Trúc với Đồng Mỗ sống tầm thường với nhau bố tháng trời, mặc dù lão bà bà hỉ nộ bất thường, chỉ làm theo ý mình, khiến y chịu lần chần bao nhiêu cay đắng, tuy thế sớm chiều có nhau, không khỏi nảy tình thân cận, e ngại bà ta trúng yêu cầu độc thủ của Lý Thu Thủy bèn chạy lên tầng thứ hai.

Y lên đến mức tầng lắp thêm hai rồi, nghe Lý Thu Thủy quát tháo hỏi:

- Ai đó?

Tiếng bình bành tức thì ngưng lại. Hỏng Trúc nín thở, không đủ can đảm trả lời. Đồng Mỗ nói:

- Đó là kẻ phú quý lãng tử đệ nhất Trung Nguyên, nước ngoài hiệu được bạn ta hotline là Phấn Diện trượng phu Võ Phan An, ngươi tất cả muốn chạm chán không?

Hư Trúc nghĩ thầm: "Ta phương diện mũi xấu xí khó khăn coi, làm gì có cái ngoại hiệu Phấn Diện trượng phu Võ Phan An hồi nào? Hừ, lão tiền bối đem ta ra làm cho trò cười cợt đây mà."

Lại nghe Lý Thu Thủy nói:

- Chỉ nói bá xàm, ta là bà lão mấy chục tuổi rồi, còn ưa thích gì bạn trẻ trai con trẻ nữa? đồ vật gi mà Phấn Diện trượng phu Võ Phan An, có lẽ rằng là chú đái xấu như ma cõng ngươi chạy đông chạy tây chứ ai nữa?

Bà ta cao giọng gọi:

- đái hòa thượng, buộc phải ngươi kia không?

Hư Trúc tim đập thình thình, lần khần phải trả lời làm sao để cho phải. Đồng Mỗ gọi:

- Mộng Lang, ngươi có phải là chú tiểu hay không? Ha ha! Mộng Lang, người ta lại bảo một tuổi teen tuấn tú như ngươi là hòa thượng, thiệt tức cười mong chết.

Hai tiếng Mộng Lang lọt được vào tai khiến cho Hư Trúc khía cạnh đỏ tía tai, xấu hổ đến không thể đất nào cơ mà dung thân, vào bụng kêu thầm: "Chết rồi! chết rồi! đông đảo gì cô nương kia nói với ta số đông bị Đồng Mỗ nghe thấy cả, đầy đủ câu như thế ai lại để cho tất cả những người ngoài biết bao giờ! Ôi chao, chắc là các thứ ta nói với cô nương đó, e rằng... Hẳn là... Hoặc giả... Cũng đã trở nên Đồng Mỗ nghe rồi, thế... Thế..."

Chỉ nghe Đồng Mỗ nói tiếp:

- Mộng Lang, ngươi mau vấn đáp ta, ngươi có phải là tiểu hòa thượng không?

Hư Trúc nói lí nhí:

- ko phải!

Câu vấn đáp của y tuy rất nhỏ tuổi nhưng cả Đồng Mỗ lẫn Lý Thu Thủy đều nghe thật rõ ràng. Đồng Mỗ mỉm cười khanh khách nói:

- Mộng Lang, ngươi chớ gồm bồn chồn, chẳng bao lâu ngươi sẽ gặp mặt được Mộng Cô. Người đó tương tư ngươi muốn phát điên, mấy bây giờ không ăn không uống gì cả, đứng và ngồi không yên, chỉ nhớ đến ngươi thôi. Ngươi nói thực mang lại ta nghe, ngươi gồm nhớ cô nữ giới không nào?

Hư Trúc đối với cô gái kia mê mẩn tình mê mẩn, vào mấy hôm qua tuy dụng trung khu học cách phun và giải sinh tử Phù nhưng mọi khi nhớ đến thanh nữ thì hồn vía lên mây, đột nghe Đồng Mỗ hỏi, buột miệng đáp:

- nhớ chứ!

Lý Thu Thủy lẩm bẩm:

- Mộng Lang, Mộng Lang! té ra ngươi là một trong chàng trai nhiều tình thật! Ngươi lại đây, nhằm ta xem kẻ giàu sang lãng tử số một của võ lâm Trung Nguyên mẫu mã thế nào?

Lý Thu Thủy mặc dù so với Đồng Mỗ với Tiêu Dao Tử tuổi có kém hơn tuy nhiên cũng đã là một trong những bà lão bảy tám chục rồi, nhưng câu nói thốt ra không còn sức dịu dàng êm ả tình tứ, hỏng Trúc nghe nhưng mà không khỏi động lòng, tưởng chừng trong chớp đôi mắt mình trái đã trở thành Trung Nguyên võ lâm đệ nhất phú quý lãng tử, nhưng bỗng nghĩ ra: "Ta chỉ là 1 trong chú đái xấu xí, làm những gì có chuyện phú quý lãng tử, chẳng khiến cho người ta cười bị tiêu diệt đi được tốt sao?"

Y mau chóng nghĩ ra: "Kẻ đại địch của Đồng Mỗ nghỉ ngơi ngay trước mặt, đâu ai còn ngày giờ nào nhưng châm chọc cuộc tình của ta để sở hữ vui? bên trong hẳn có thâm ý. A! đúng rồi! Hôm xưa tiêu dao Tử chi phí bối mong muốn ta kế thừa chức chưởng môn phái Tiêu Dao, vẫn tiếp tục chép miệng tiếc rằng phương diện mũi ta nặng nề coi, sau này Tô Tinh Hà chi phí bối cũng có thể có nói, muốn chế ngự Đinh Xuân Thu thì phải đi kiếm cho được một bạn teen tuấn tú, ngộ tính rất cao, lúc đó ta không hiểu ra sao, bây chừ nhớ lại, hẳn là nên có liên hệ gì cùng với bà Lý Thu Thủy này. Tiêu diêu Tử chi phí bối dặn ta đi kiếm một tín đồ để chỉ điểm võ nghệ, hợp lý và phải chăng là đi tìm bà ta? đánh Tinh Hà tiền bối cũng nói, fan này chỉ mê thích những tuổi teen đẹp đẽ."

Còn sẽ suy nghĩ, đùng một phát ánh lửa bùng lên, tầng đầu tiên sáng bừng kế đó tiếng vù vù liên hồi. Hỏng Trúc phát lên bậc đá, chú ý lên, thấy một láng trắng với một trơn xám xoay tròn, hai bóng bạn khi tụ lại, khi phân chia ra, phạt ra phần đông tiếng kế hoạch bịch ròn như pháo nổ, hiển nhiên Đồng Mỗ với Lý Thu Thủy đã đấu với nhau kịch liệt.

Trên gần như khối băng có cắm một ngọn đuốc, lan ra một ánh sáng vàng vọt. Hỏng Trúc thấy hai người thân thủ cực nhanh, quả thực ko có gì ngờ nổi, chẳng còn hỗ trợ sao phân minh được đâu là Đồng Mỗ, đâu là Lý Thu Thủy?

Ngọn đuốc cháy thật nhanh, chỉ khoảnh khắc đã cho tới tận gốc, rồi chỉ nghe sèo một tiếng, vào hầm trở yêu cầu tối đen nhưng vẫn nghe thấy giờ đồng hồ chưởng phong vù vù. Hư Trúc trong tâm bồn chồn: "Đồng Mỗ đứt mất một chân, đấu lâu xem ra bất lợi, làm thế nào mình góp bà ta được một tay đây? tất cả điều Đồng Mỗ trọng tâm tính dữ dằn, âm mưu độc địa, một khi thắng nắm thể nào cũng giết sư muội, nạm thì hư mất. Huống đưa ra hai fan võ công cao nhòng như thế, làm sao mình chen vào đến được?"

Chỉ nghe bịch một giờ đồng hồ lớn, Đồng Mỗ kêu rú lên một giờ đồng hồ dài, trong khi đã bị thương. Lý Thu Thủy mỉm cười khanh khách nói:

- Sư tỉ, chiêu đó của tè muội ra sao? Xin sư tỉ chỉ điểm.

Đột nhiên y thị tức giận quát hỏi:

- Định chạy đâu?

Hư Trúc bỗng thấy một làn gió hắt cho tới rồi giờ đồng hồ Đồng Mỗ nói bên tai:

- Đệ nhị pháp môn! Xuất chưởng!

Hư Trúc còn chưa chắc chắn đầu đuôi, đã định hỏi lại: "Cái gì?" thì đang thấy gió rét thốc vào mặt, một luồng nội khí vô thuộc lợi hại đánh tới, không còn kịp để ý đến gì nữa, lập tức áp dụng cách phá tử sinh Phù sản phẩm công nghệ hai Đồng Mỗ truyền cho đánh ra, trong đêm hôm hai chưởng đụng nhau, hư Trúc chấn đụng mãnh liệt, khí huyết nhộn nhạo, tưởng như không chịu nổi, hối hả dùng mẹo nhỏ thứ bảy giải hòa ngay.

Lý Thu Thủy kêu lên một tiếng tởm ngạc, quát lác lớn:

- Ngươi là ai? Sao lại biết thực hiện Thiên sơn Lục Dương Chưởng? Ai dạy cho ngươi?

Hư Trúc lạ thường hỏi lại:

- dòng gì mà lại Thiên sơn Lục Dương Chưởng?

Lý Thu Thủy đáp:

- Ngươi còn không nhận nữa ư? Chiêu lắp thêm hai Dương Xuân Bạch Tuyết và chiêu sản phẩm công nghệ bảy Dương quan Tam Điệp là bí quyết không truyền ra ngoài của phiên bản môn, ngươi học tập được nơi đâu thế?

Hư Trúc ngẩn ngơ nói lại:

- Dương Xuân Bạch Tuyết? Dương quan lại Tam Điệp ư?

Y trong tim hoang mang, nửa đọc nửa không, mang máng đoán được chủ tâm của Đồng Mỗ. Đồng Mỗ đứng sau lưng y, cười cợt khẩy nói:

- Vị Mộng Lang đây, sẽ mang danh hiệu con người giàu sang lãng tử đệ độc nhất vô nhị Trung Nguyên, đương nhiên cầm kỳ thư họa, y bốc tinh tướng, uống rượu ngâm thơ, tiến công lệnh giải đố, các ngón nghề ăn uống chơi môn nào chẳng giỏi, môn như thế nào chẳng thông? gồm thế bắt đầu xứng ý tiêu diêu Tử, được y thu có tác dụng đệ tử quan liêu môn không nên đi trừ Đinh Xuân Thu thanh lý môn hộ chứ?

Lý Thu Thủy cao giọng hỏi:

- Mộng Lang, những điều này đúng xuất xắc sai?

Hư Trúc thấy cả hai bạn đều hotline mình là Mộng Lang, không ngoài đỏ mặt tía tai, lời Đồng Mỗ nửa phần bên trên thì là bịa đặt nhưng nửa sau lại đúng sự thật, do vậy nếu trả lời là đúng cũng ko được, mà vấn đáp là không đúng cũng ko xong. Mấy mẹo nhỏ đó do chủ yếu Đồng Mỗ truyền thụ để tiêu giải sống chết Phù, cố kỉnh mà sao Lý Thu Thủy lại gọi là Thiên sơn Lục Dương Chưởng? Đồng Mỗ mong muốn mình học Thiên tô Lục Dương Chưởng để dùng đối phó với sư muội của bà ta, ta đã nhất quyết không học, có lẽ nào mấy thủ pháp này chính là Thiên sơn Lục Dương Chưởng tốt sao?

Lý Thu Thủy lại nóng bức hỏi:

- Cô cô hỏi ngươi, sao không trả lời?

Vừa nói vừa vung tay chộp đóng vai y. Lỗi Trúc cùng Đồng Mỗ sách giải chiêu số cực kì thuần thục, lại chỉ toàn trong đêm tối, nghe gió biện hình, tùy cơ ứng biến vừa cảm giác ngón tay Lý Thu Thủy chạm vào vai mình, mau lẹ hạ vai nghiêng người, lật chưởng lại đè vào sống lưng bàn tay bà ta. Lý Thu Thủy chớp nhoáng rụt tay về, khen ngợi:

- xuất sắc lắm! Chiêu Dương Ca Thiên Câu nội lực đã hồn hậu mà thực hiện lại nhuần nhuyễn. Tiêu diêu Tử sư ca đem công huân cả đời truyền mang lại ngươi, bao gồm phải không?

Hư Trúc ấp úng:

- Lão... Lão nhân... Nhân gia... đem tất cả công lực truyền cho vãn bối.

Y chỉ nói tiêu dao Tử đem công lực truyền cho mình chứ ko nói công phu, nhì chữ công lực và công huân tuy không nên nhau một chữ mà lại hàm nghĩa khác biệt một trời một vực. Mặc dù thế Lý Thu Thủy trong lúc tâm tình khích động, đâu có suy nghĩ chỗ không đúng biệt, lại hỏi tiếp:

- Sư huynh ta thu ngươi làm đệ tử, sao ngươi không điện thoại tư vấn ta là sư thúc?

Hư Trúc tức tốc khuyên:

- Sư bá, sư thúc nhị vị phần nhiều là tín đồ nhà cả, sao lại để ân oán hờn lâu năm không giải, tuyệt nhất định phải tranh win đến cùng làm gì? bài toán cũ thôi hai bên bỏ hết đi là xong.

Lý Thu Thủy nói:

- Mộng Lang, ngươi còn trẻ, không biết lão tặc bà dụng tâm hiểm ác, ngươi đứng ra một bên...

Bà ta nói chưa kết thúc câu, đùng một phát "a" lên một tiếng, hóa ra đã trở nên Đồng Mỗ đứng sau sườn lưng Hư Trúc bất thình lình tiến công lén, đánh cho một chưởng. Chưởng đó vô thanh vô tức, áp dụng toàn kình lực âm nhu, hai bạn lại đứng gần nhau, đến khi Lý Thu Thủy phạt giác, toan bề chống trả thì chưởng của Đồng Mỗ sẽ đánh tới ngực, nhanh lẹ nhảy vọt sau này nhưng vẫn chậm mất một bước, chỉ thấy ngộp thở, kinh mạch đã biết thành thương rồi. Đồng Mỗ mỉm cười nói:

- Này sư muội! Chiêu đó của tỉ tỉ ra sao? hy vọng sư muội chỉ điểm.

Lý Thu Thủy cấp vận nội lực điều tức, không dám buông lời trả đũa. Đồng Mỗ đánh trộm thành công, không nhường nhịn gì nữa, một chân khiêu vũ lò cò, xông trực tiếp vào, chưởng vù vù tiến công ra. Hỏng Trúc kêu lên:

- chi phí bối! Khoan đừng hạ độc thủ.

Y tức tốc dùng thủ thuật Đồng Mỗ truyền dạy, ngăn chặn ba chưởng của bà ta đánh vào Lý Thu Thủy. Đồng Mỗ nổi cơn lôi đình chửi lớn:

- đái tặc, ngươi dùng công phu gì đối phó với ta thế?

Thì ra tuy hỏng Trúc từ chối không học tập Thiên đánh Lục Dương Chưởng cơ mà Đồng Mỗ hiểu được ngày đại nàn tới, vào cơn nguy cấp tất cả thêm một tay góp mình, nên lúc dạy y giải trừ tử sinh Phù, đã hẳn nhiên cả cần lao Lục Dương Chưởng, rồi đến lúc cùng y sách giải, lại mang những thay đổi tinh vi, đông đảo pháp môn xảo diệu giốc túi truyền hết đến y. Ngờ đâu mang đến khi tôi vừa thắng thế, hỏng Trúc lại phản bội lại bà ta mà lại đứng ra hỗ trợ Lý Thu Thủy? hỏng Trúc đáp:

- tiền bối! Vãn bối xin bà nghĩ đến tình đồng môn mà lại thủ hạ lưu lại tình.

Đồng Mỗ tức giận quát lên:

- phới ra mau! phắn ra mau!

Lý Thu Thủy được lỗi Trúc tiếp tay nên tránh khỏi những thay công nhanh chóng của Đồng Mỗ, nội tức điều hòa quay trở về nói:

- Mộng Lang, ta ko có gì đâu, ngươi cứ việc tránh ra.

Tả chưởng tấn công ra, hữu chưởng đi theo, sức của phía trái liền đi vòng qua người Hư Trúc, tấn công Đồng Mỗ. Đồng Mỗ vào bụng ghê hãi thầm: "Con nhân thể nhân này vẫn luyện thành Bạch Hồng Chưởng Lực,(37.1) mong mỏi thẳng mong muốn cong gì cũng được, quả gớm ghê thật." Nghĩ vậy bèn giơ tay kháng đỡ.

Chỉ thấy hai người đấu với nhau một hồi lâu, kình phong phả vào mặt dung nhan như dao, hư Trúc chịu đựng không nổi, đã định lui về lan can của tầng lắp thêm nhất, đồ vật hai, hốt nhiên nghe bịch một tiếng, rồi nghe Đồng Mỗ gian khổ kêu lên, hóa ra đã trở nên Lý Thu Thủy đánh bật vào các tảng băng. Hư Trúc vội kêu:

- ngừng lại! dừng lại!

Y xông tới tiếp tục đánh ra nhì chiêu Lục Dương Chưởng, giải tỏa đòn tấn công của Lý Thu Thủy. Đồng Mỗ thuận thay nhảy hạ thấp sau, chưa đứng vững đã rú lên một tiếng, từ trên bậc đá lăn lộc cộc xuống, mang lại mãi tận giữ tầng trang bị hai cùng tầng thứ cha mới chấm dứt lại.

Hư Trúc tởm hãi gọi:

- chi phí bối, tiền bối! Bà có sao không?

Y vội vã chạy xuống, dò mò đỡ Đồng Mỗ lên. Chỉ thấy nhị bàn tay lạnh lẽo ngắt, thăm tương đối thở thì không thể hô hấp nữa. Hỏng Trúc vừa ghê hoàng, vừa yêu đương tâm, kêu lên:

- Sư thúc, bà... Bà... Bà đánh bị tiêu diệt sư bá rồi, trái là độc ác.

Y nhịn không nổi khóc òa lên. Lý Thu Thủy nói:

- Mụ ta quỷ quyệt lắm. Một chưởng kia chưa có thể y đã chết đâu.

Hư Trúc vừa khóc vừa đáp:

- còn điều gì khác mà chưa chết? Bà ta không còn thở nữa, tiền bối... Sư bá ơi, vãn bối vẫn bảo sư bá chớ nên ghi hận nhớ thù làm cho gì...

Lý Thu Thủy lại rước trong quấn ra một ngọn đuốc nhỏ, đốt lên thấy trên số đông bậc đá có dấu hiệu rục rịch những giọt ngày tiết tươi, khóe môi, trên ngực Đồng Mỗ cũng đầy phần lớn máu là máu. Bạn tu luyện bát Hoang Lục thích hợp Duy vấp ngã Độc Tôn Công, ngày nào thì cũng phải uống huyết tươi, nếu như như nghịch khí đoạn mạch thổ ngày tiết thì chỉ cần một nửa chén nhỏ lập tức khí hay thân vong vậy mà trên mọi bậc thang ngày tiết đổ ra buộc phải đến mấy chén bát lớn. Lý Thu Thủy biết bạn sư tỉ mà lại mình khinh ghét mấy chục năm qua nay đã qua đời, trong lòng cực kỳ sung sướng nhưng cũng lại cảm thấy tịch mịch thê lương.

Một hồi sau bà ta new cầm ngọn đuốc chậm chạp bước xuống những bậc đá, khổ sở nói:

- Tỉ tỉ, chị tắt thở rồi sao? Sao em chưa thấy lặng lòng chút nào.

Xem thêm: Xông lá: cách nấu lá xông giải cảm cúm, nồi lá xông hơi đúng chuẩn để giải cảm tại nhà

Đi cho tới còn phương pháp Đồng Mỗ chừng năm thước, loại đóm bập bùng leo lét tỏa ra một tia nắng vàng vọt, chiếu lên khuôn khía cạnh nhăn nheo, phần lớn nếp vội vàng quanh mồm đầy máu, trông thật tởm rợn. Lý Thu Thủy nói khẽ:

- Sư tỉ, cả đời em vẫn chịu từng nào đày đọa dưới tay chị rồi, tỉ tỉ bao gồm giả bị tiêu diệt tiểu muội cũng ko mắc bả đâu.

Tay trái vung ra, phóng chưởng đánh vào ngực Đồng Mỗ, lách biện pháp mấy tiếng, cái xác Đồng Mỗ gân cốt cũng gãy lìa. Lỗi Trúc tức quá, quát lác lên:

- Sư bá sẽ chết về tay sư thúc rồi, sao còn nỡ nào hại tới cả di thể tín đồ ta?

Y vừa thấy Lý Thu Thủy toan tấn công ra chưởng đồ vật hai, mau lẹ vung tay ra đỡ. Lý Thu Thủy liếc chú ý y, thấy fan được gọi là "Trung Nguyên võ lâm đệ nhất giàu có lãng tử" kia mắt lớn mũi lớn, tai vểnh mồm rộng, trán dồ mi đậm, tướng mạo mạo rất cục súc, có 1 chút nào anh tuấn tiêu trệu đâu? Bà ta trong cơn sững sờ nhận biết ngay đây chính là chú tiểu hôm trước cõng Đồng Mỗ trên núi tuyết, nhanh chóng vung tay chộp ngay lập tức vào đầu vai hỏng Trúc. Lỗi Trúc nghiêng qua nói:

- Tôi ko đấu với bà, chỉ khuyên bà đừng đụng đến di thể của sư bá.

Lý Thu Thủy liên tiếp đánh ra tư chiêu, lỗi Trúc luyện Thiên tô Lục Dương Chưởng đã thuần thục lắm rồi cần đều kiêng được, trong lúc chống đỡ lại còn ẩn dấu vắt công cực kỳ hồn hậu. Lý Thu Thủy đùng một cái thất thanh kêu lên:

- Ý, sau sườn lưng ngươi là ai thế?

Hư Trúc trước đó chưa từng có tay nghề lâm địch, tởm hãi xoay đầu lại nhìn, đột thấy ngực đau nhói thì ra đã biết thành Lý Thu Thủy điểm trúng huyệt đạo, tiếp theo hai vai, nhị đùi cũng trở thành điểm theo, body tê ngớ ngẩn mềm nhũn, sụm xuống cạnh bên Đồng Mỗ. Y vừa hốt hoảng vừa khó chịu kêu lên:

- Bà là trưởng bối, sao lại gian trá tấn công lừa tín đồ ta.

Lý Thu Thủy cười khanh khách nói:

- Binh bất yếm trá, bây giờ dạy cho tiểu tử một bài học.

Bà ta giơ tay chỉ vào hỏng Trúc, cười ngặt nghẽo:

- Ngươi... Ngươi... Cái thứ chú tè xấu như ma cụ kia, sao dám trường đoản cú xưng là đệ nhất giàu có lãng tử Trung Nguyên...

Đột nhiên nghe bịch một tiếng lớn, Lý Thu Thủy rú lên một giờ đồng hồ dài, huyệt Chí Dương sau lưng đã trúng phải trọng thủ, đó là do Đồng Mỗ đánh. Đồng Mỗ lại đánh tiếp quyền phía trái ra, trúng ngay thị xã Đãn Trung bên trên ngực. Một chưởng một quyền này đều ra hết sức, Lý Thu Thủy không nói gì giơ tay đỡ gạt tốt nghiêng qua tránh, đến mức vận khí đảm bảo an toàn yếu huyệt cũng không kịp yêu cầu bị tấn công tung đi, rơi bịch trên đa số bậc đá, chiếc đóm vào tay cũng tuột ra bay mất.

Đồng Mỗ hờm sẵn từ nãy giờ đề nghị quyền đó đánh ra cực kỳ mạnh mẽ khiến cây đuốc từ tầng hầm dưới đất thứ bố bay qua tầng hầm dưới đất thứ hai lên đến tận tầng trước tiên mới rơi xuống. Trong giây lát cả tầng hầm dưới đất thứ ba lại tối black như mực nhưng lại vẫn nghe giờ đồng hồ Đồng Mỗ hờ hững cười ha hả ko ngớt. Lỗi Trúc vừa khiếp hãi vừa vui vẻ kêu lên:

- Tiến bối, hóa ra bà chưa chết? Hay... Giỏi quá!

Thì ra Đồng Mỗ còn kém một ngày phải không luyện được thần công, lại thêm trên đỉnh tuyết phong bị Lý Thu Thủy chặt đứt một chân, công lực bị yêu mến tổn cực kỳ lớn, lần này quyết một phen sinh sống mái, đấu cho hơn hai trăm chiêu, biết rằng bây giờ mình cần yếu nào win nổi nên khi trúng một chưởng của Lý Thu Thủy thì nắm hơn kém đã rõ ràng, lại thêm hư Trúc không chịu đựng ra tay tương trợ, tuy có ngăn cản không cho Lý Thu Thủy thừa win đuổi theo dẫu vậy cũng làm cho ngụy kế của chính bản thân mình không thể nào triển khai được, hiểu được nếu đấu tiếp thì thể nào cũng thảm bại, bèn nghiến răng chịu một chưởng giả vờ tắt thở. Còn như trên bậc đá cùng ngực lẫn khóe miệng bám đầy máu tươi, chẳng qua bà ta dự bị sẵn ngày tiết hươu rồi, cốt nhằm dụ đối thủ vào tròng.

Ngờ đâu Lý Thu Thủy cực kì cơ cảnh, tuy đã thấy rõ ràng bà ta chết rồi tuy thế vẫn tấn công thêm một chưởng vào ngực. Đồng Mỗ đành đâm lao theo lao, lại phải cố gắng chịu đựng, trường hợp như không có Hư Trúc hiền lành đứng bên ngăn trở, ắt là Lý Thu Thủy sẽ liên tiếp đánh ra mang đến tan nát chiếc "thi thể" của bà ta, thời gian đó tài giỏi thánh cũng đành chịu.

Còn Lý Thu Thủy thấy khía cạnh thật của chàng trai có mỹ danh kẻ giàu có lãng tử độc nhất Trung Nguyên rồi, không ngoài thất vọng, lại thêm tức cười, sơ ý ko đề phòng, tuy biết Đồng Mỗ giảo hoạt mà lại đâu gồm ngờ bà ta lại kiên trì đến thế.

Trước ngực sau sống lưng Lý Thu Thủy đều bị trọng thương, nội lực không còn khống chế được nữa, chẳng không giống gì hồng thủy dâng tràn, mong phá vỡ vạc bờ đê mà ra. Nội khí phái Tiêu Dao vốn dĩ là công phu hạng nhất trong thiên hạ, mặc dù vậy nếu không hề kiềm chế được nữa thì thay vì chưng phát tiết ra bên ngoài lại chạy tán loạn mọi toàn thân, xung bỗng nhiên lẫn nhau, chiếc cảnh tán công đó gian khổ không ngữ điệu nào tả nổi. Chỉ vào khoảnh khắc, bà ta thấy toàn thân nơi đa số huyệt đạo phần đa ngứa ngáy, biết yêu quý thế của chính bản thân mình không phương pháp gì trị được, khiếp hoàng kêu lên:

- Mộng Lang, nếu như ngươi tất cả lòng tốt thì mau dùng sức đánh khỏe khoắn một chưởng vào huyệt Bách Hội bên trên đỉnh đầu ta.

Thiên Long chén bộ được tác giả Kim Dung rước tên dựa trên kinh Phật Đại Thừa. Trong các số ấy gồm tám loài hữu tình trong truyền thuyết thần thoại Phật giáo nhưng mà Thiên Long đứng đầu… Trước kia họ hung ác, sau được Phật chuyển trở thành những thần vật phù trì phật pháp.

Thiên Long chén bát bộ của Kim Dung là đái thuyết võ hiệp nói đến mối tình dục giữa tín đồ và người, những môn võ công ám khí và những câu chuyện tình yêu, rước bối cảnh lịch sử vẻ vang Trung Hoa thời Bắc Tống với nước Liêu còn hùng mạnh, không bị làng mạc tính bởi nước Kim cùng Mông Cổ.

Trước 1975 còn gọi là Lục mạch Thần kiếm là mẩu truyện của bố nhân vật chủ yếu Đoàn Dự, Kiều Phong với Hư Trúc và rất nhiều nhân đồ gia dụng phụ xuyên suốt mẩu chuyện kết nối lẫn nhau với nhiều chi tiết ly kỳ cuốn hút độc giả.

Cho nên rất có thể xem Kiều Phong, Đoàn Dự, hư Trúc là tiền bối của các nhân đồ dùng như Đông Tà, Tây Độc, Bắc Cái, nam Đế… Quách Tỉnh, Dương Quá, Trương Vô Kỵ… cùng theo Kim Dung, cháu nội của Đoàn Dự là Đoàn Trí Hưng tức nam Đế Đoàn Hoàng gia trong các bộ truyện Xạ Điêu tam khúc danh tiếng của ông.

*

Đoàn Dự là hoàng thái tử nước Đại Lý, có máu du đánh ngoạn thủy, khám phá giang hồ, cơ duyên kết các bạn thâm giao với Kiều Phong với Hư Trúc dựa vào tửu đấu… chạm mặt nhiều mỹ nhân, nhiều mối tình ngang trái trong các số đó có vương vãi Ngữ Yên, một giai nhân tuyệt nhan sắc thầm yêu và tháp tùng sư huynh chiêu tập Dung Phục, hậu duệ nước Yên vẫn tìm con đường phục quốc.

Võ công Đoàn Dự rất kém, hầu hết nhờ môn Lăng ba vi bộ, “tẩu vi thượng sách” khi địch tróc nã đuổi. Nam giới rất mê mệt tình và cuối cùng chiếm được trái tim của vương Ngữ Yên. Cuối cùng, qua bao trắc trở về nhân thân hoàng tộc, đấng mày râu nối nghiệp họ Đoàn làm vua nước Đại Lý.

Kiều Phong là bang chủ dòng Bang, võ thuật cao cường, hành hiệp quang quẻ minh chính đại, khi bị phạt hiện không hẳn là bạn Hán cơ mà là gốc fan Khiết Đan (nước Liêu) – giờ Anh là Cathay có nghĩa là Trung Hoa.

Thời đó, châu Âu tưởng rằng dân trung quốc là tộc Khiết Đan. đại trượng phu rơi vào bi kịch phân biệt chủng tộc của võ lâm, bắt buộc từ chức Bang chủ cái bang và trở thành vương gia tướng tá nước Liêu. Kiều Phong chỉ yêu duy nhất chị em A Châu xinh đẹp, nhưng bởi nhầm lẫn vẫn ngộ sát người yêu.

Trải qua tình duyên đau khổ và những biến nắm chàng đề xuất tự cạnh bên tại biên giới Nhạn môn quan để hạn chế binh đao thân hai nước Tống-Liêu. Bảo toàn khí tiết thuộc đồng đạo võ lâm giữa Hán tộc và Khiết Đan.

*

Hư Trúc từ tiểu hòa thượng thiếu thốn Lâm, cơ duyên đổi thay cao thủ võ lâm, chưởng môn nhì phái bự là Tiêu Dao với Cung Linh Thứu, với là phò mã nước Tây Hạ…

Kim Dung đã xây dừng nhân trang bị Hư Trúc và có lẽ ông nhờ cất hộ gắm số đông triết lý bàng bạc bẽo muôn thuở của con người.

Qua bao thăng trầm của cuộc sống thường ngày mà khi quan sát lại vượt khứ chúng ta mới càng thấy rõ các quy điều khoản xã hội bỏ ra phối trong cuộc sống mà thỉnh thoảng ta không cưỡng lại được.

Giống như ta tập bơi trên cái sông, mặc dù vùng vẫy với thỉnh thoảng xịt những bến bờ nhưng tất cả đều tan ra đại dương cả… ta nào gồm hay. Đó phải chăng là định mệnh?

*

Bill Gates tất cả câu danh ngôn nổi tiếng: “Cuộc sống vốn không công bằng, hãy tập quen dần dần với điều đó. Hình thành trong nghèo khổ không cần lỗi của bạn, nhưng chết đi trong nghèo khó mới là lỗi của bạn”.

Hư Trúc mồ côi hiện ra không rõ lai kế hoạch được nuôi dưỡng tại miếu Thiếu Lâm. Cuối truyện nam nhi mới theo luồng thông tin có sẵn mình là kết quả của mối tình oan nghiệt dấm dúi của cao tăng Huyền Từ, trụ trì miếu Thiếu Lâm nuôi chăm sóc chàng bấy lâu và mẹ là 1 trong những trong Tứ Ác Diệp Nhị Nương. Vẻ ngoài chàng thuộc một số loại xấu trai, mũi hếch, võ công thấp kém dù bao năm sống tại Thiếu Lâm.

Chàng không có gì nổi bật nhưng được phiên bản tính nhân hậu lương thiệt thà. Chính điều đó đem lại suy nghĩ cho hỏng Trúc khi bí quẩn phải tấn công liều một nước cờ Trân Lung kỳ trận của Vô Nhai Tử một cao thủ bỏ ra gần 50 năm mà chưa ai phá được.

Do trí thông minh thuần phác đối kháng giản, con trai đi một nước mà những người có quan tâm đến khác không khi nào đi chính là liều chết. Ko ngờ con cờ tự mình đi vào đường bị tiêu diệt lại trở thành đường sống.

Và hư Trúc win ván cờ phá tan bao tận tâm của Vô Nhai Tử. Cùng ông ta trút không còn nội lực 70 năm, truyền chức chưởng môn phái Tiêu Dao mang đến Hư Trúc trước khi quy tiên.

*

Hư Trúc dù sinh ra bất hạnh, lý lịch không rõ ràng, hình dáng không xuất sắc, nhưng xem xét thuần phác, hành động theo phiên bản năng, phái mạnh đã ban đầu thành công trên đường đời.

Vô Nhai tiên sinh quy tiên còn lại nhẫn fe là biểu tượng Chưởng môn nhân phái Tiêu Dao. Thiên tô Đồng Mỗ, người chủ sở hữu Cung Linh Thứu là sư tỷ việt nam đồng môn đang thầm yêu thương sư đệ Vô Nhai thấy lỗi Trúc là truyền nhân của người yêu cũ và nhận thấy sự thiệt thà, sẵn sàng cứu mạng bà ta khi lâm nguy, bắt buộc thu nhận quý ông làm đệ tử, vừa chống lại sư muội Lý Thu Thủy, Hoàng phi của Quốc vương Tây Hạ cũng thầm yêu Vô Nhai tiên sinh.

Hai bà này quyết đấu sinh tử vày ghen nhưng ở đầu cuối “lưỡng bại câu thương”, cả nhị cùng chết để lại những tuyệt học võ thuật cho lỗi Trúc trong số ấy có môn sinh tử Phù độc đáo.

Vật lý lượng tử bây giờ đã chứng minh Tính không Định xứ (non locality) hay liên đới điện tử (quantum entanglement) với Tính không tồn tại (nonrealism) của các hạt hạ nguyên tử là thực tại của quả đât vật chất. Lý thuyết này đã giúp cho viễn thông nghe nhìn, internet, vi tính, smartphone, i
Phone, i
Pad… tiến như vũ bão trong thời đại chúng ta đang sống. Nghĩa là không tồn tại thứ gì bóc tách biệt với bất cứ thứ gì khác.

Tương từ Thuyết Duyên Khởi với Sắc Không của phòng Phật hầu hết ý thức, ý niệm tốt vận động vật chất, một sự kiện cá nhân hay vươn lên là cố nước nhà xã hội phần đa có liên hệ với nhau… Duyên khởi trùng chập chồng điệp…

*

Hư Trúc đã khiến cho một người đàn bà thất chí vào tình trường nhưng không “quên đi tình yêu cũ”.

Cái Tình và chiếc Duyên này đã đưa đẩy hỏng Trúc thành cao thủ võ lâm, nối nghiệp người sở hữu Cung Linh Thứu dù chàng không hề muốn và ban sơ từ chối quyết liệt do định kiến là đồ đệ Thiếu Lâm cấp thiết phạm giới.

Trong cuộc truy giáp của Lý Thu Thủy, bà cùng Hư Trúc trốn trong kho băng lạnh buốt của hoàng cung nước Tây Hạ. Bà này điểm huyệt bắt cóc công chúa Tây Hạ về cho nằm bên cạnh nhau trong bóng tối.

Lửa tí tí sát rơm còn cháy huống chi trai tân gái phơi cút xuân thì nằm cạnh nhau chuyện gì đến nên đến…

Dù không quen biết nhưng sau cha ngày, lỗi Trúc đang nghiện dục tình trông ngóng một ngày dài đợi mong… Cả nhị chỉ biết thương hiệu nhau là Mộng Lang và Mộng Cô lúc xoắn xít mặt nhau…

*

Bản năng tình dục khiến Hư Trúc cho dù sẵn có “cốt tu” đành bó tay. Plato gọi “con người là một động vật đi bằng hai chân và không có lông vũ”, nên nhiều lúc lý trí không kiềm chế được chân trang bị ba.

Cuộc sống của ta tự thuở biết yêu đến lúc ra đi vào cõi Vĩnh hằng có bao giờ nghĩ lại những ái tình ngang trái ly biệt thiếu hiểu biết do đâu… “chợt đến thốt nhiên đi anh vẫn biết”?

Đối với những âm nhạc sĩ từ bỏ những tình ái này họ đang thăng hoa và làm cho những item Tình yêu muôn hình muôn vẻ mang lại Văn học, Nghệ thuật?

Đối cùng với đại nhiều số bọn họ Tình yêu thương này vẫn là “niềm nhức chôn giấu… hay gồm có niềm riêng làm sao nói hết!

Tiếp theo phần đông cuộc phiêu lưu, hỏng Trúc theo Đoàn Dự đến Tây Hạ. Mộng Cô tức công chúa Tây Hạ “nghiện” dục tình chẳng kém với đã yêu fan giao hoan với mình say đắm. Y học cho rằng khi ân ái endorphin máu ra có tác dụng khoan khoái cùng si mê…

Nàng kén chồng để gắng tìm lại Mộng Lang bởi ba câu hỏi tình dục mà chỉ tất cả ai là người trong cuộc mới trả lời được. Và Hư Trúc mặc dù xấu trai, tóc mới mọc lởm chởm… vẫn biến phò mã sau khi loại hàng loạt thí sinh trả lời không đúng trọng tâm.

*

Sinh Tử phù (Bùa sinh sống Chết) của Thiên sơn Đồng Mỗ là 1 võ công vừa là ám khí bắt người khác quy phục.

Dùng chữ cấy Sinh Tử Phù là dễ hiểu, với khí công Bắc Minh Thần chưởng làm cho một không nhiều nước trong lòng bàn tay trở thành lớp băng mỏng dính và hòa cùng với độc tố phun vào các huyệt của địch thủ làm sao lớp băng rã thấm vào huyệt qua da. Độc tố này vào fan gây ngứa ngáy ngáy khó chịu, cực khổ không thể tả theo chu kỳ.

Người trúng độc nhờ vào người cấy vi hành ban phân phát hoặc theo thời hạn triều cống chờ chực khi đang đến ngày vạc tác, nên các thủ lĩnh 72 Đảo, 36 động gần xa Cung Linh Thứu đề xuất thần phục Thiên đánh Đồng Mỗ. Sau này, hư Trúc đem ân báo oán thù hóa giải sinh tử phù khiến quần hùng Võ lâm cảm phục…

Độc dược sử dụng trong đầu độc con người xưa nay khét tiếng là thạch tín (Arsenic) dựa vào nó không mùi ko vị và còn nhiều các loại độc dược đặc biệt khác mà các nhà Thuật giả kim điều chế vẫn ghi nhấn trong sử sách.

*

Chỉ cần liều một vài ba gram Polinium 210 hoàn toàn có thể giết chết người mạnh mẽ tùy thời gian mong muốn với Hội chứng náo loạn sinh tủy tương tự như như cấy Sinh Tử phù.

Chất này hiện chưa xuất hiện máy phóng xạ chuyên cần sử dụng phát hiện, và rất có thể đáng ngại khi nó dễ dàng lọt qua các khâu an ninh.

Chất này sẽ không xuyên thấu qua domain authority mà sau khoản thời gian vào hệ tiêu hóa xuất xắc qua da vết mến hở, nó phóng thích chất đồng vị alpha bức xạ cao phun phá các cơ quan liêu suy tủy, chế tạo máu… yêu cầu phát hiện nay nó bị đầu độc như vậy nào, thời khắc nào và có phải vị nó là thủ phạm hay không là điều rất cực nhọc khăn.

Hiện nay chỉ gồm vài nước trình độ cao như Mỹ, Anh, Nga, Pháp, Trung Quốc, Israel new sản xuất được chất này ở chính giữa các lò phân tử nhân tiến bộ và cực kỳ tiếc chưa có thuốc điều trị.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *