Thế Giới Du Đãng Sài Gòn Trước 1975 (Kỳ 2): Ngày Tàn Của, Quận 4 Và Giang Hồ Sài Gòn Trước 1975 (2)

Nắm chắc thực trạng của Tín Mã Nàm, A Chó kể với Đại Cathay rằng từ sau khi đọat bà xã của tay bọn em Xú Bá Xứng, Tín Mã Nàm đã mất dần dần uy tín. Đã thế, sau khoản thời gian đánh Xú Bá Xứng cần nằm bệnh dịch viện; Tín Mã Nàm càng ngày lộng hành. Trong đợt mừng kỷ niệm khu Đại trái đất mới đây, rộng 10 bé lân được mời cho giúp vui. Vớ cả bầy lân cần phủ phục bên dưới chân ghế Tín Mã Nàm, đợi hắn vẫy tay ra hiệu bắt đầu được vùng lên để ban đầu biểu diễn. Gồm một tay đứng đầu lân đi không nên bộ, tức khắc bị Tín Mã Nàm bước đến đá ngay lập tức tại chỗ. Do thế, theo A Chó, hoàn toàn có thể nhờ “ông chủ” góp khử Tín Mã Nàm.

Bạn đang xem: Thế giới du đãng sài gòn trước 1975 (kỳ 2): ngày tàn của

Đại Cathay ngạc nhiên hói:

– Ông công ty nào?

– thiết yếu ngộ cũng không rành. Chỉ biết mọi tín đồ thường gọi ông ấy là Xí Ngàn. Trên danh nghĩa, ông là chủ tiệm dung dịch Bắc lớn nhất khu Chợ Lớn, không tính Đại cố Giới. Nhưng toàn bộ giới tài phiệt, chủ yếu khách, dân biểu, giang hồ tín đồ Hoa làm việc Chợ to đều hotline Xí nghìn là “ông chủ” của cả Quảy Thầu Hao, hải phòng đất cảng Kin, Sú Hùng và luôn luôn cá Tín Mã Nàm, tuy ông ko trực tiếp xếp sòng ở bất cứ khu vực nào.

– Xí Ngàn dục tình với Đại thế giới ra sao?

– Ngộ hư biết. Toàn cục dân làm ăn ở Đại quả đât cũng hotline ông là “ông chủ” luôn. Chỉ biết ông nhà đi Hong Kong, Ma Cao, Đại Loan như đi chợ, ra vô Tổng nha Cảnh sát, đậy Đặc ủy trung ương Tình báo như ra vô công ty riêng. Mỗi tháng ông ở thành phố sài gòn chi khoáng một tuán. Gồm ngưới nói ông là… CIA!

Đại Cathay háo hức:

– Vậy làm phương pháp nào chạm mặt được “ông chủ”?

– Ngộ quen thuộc biết mấy đàn em thân tín của ông là đàn Tào Chanh, A Hỏi, A Cham… Để ngộ nhờ đàn chúng báo với ông chủ.

Hơn 1 tuần sau, Đại Cathay được A Chó tin báo “ông chủ” vừa trường đoản cú Hong Kong về, đã nhận được lời tiếp Đại vào sáng sủa hôm sau. Biết trước buổi “ra mắt” này khôn xiết quan trọng, Đại Cathay chuẩn chỉnh bi khôn xiết kỹ ngay lập tức cá trường đoản cú hình thức: mang áo sơ-mi trắng, quần jeans xanh, đi xăng-đan “Dada” (tiem giầy ở Tân Định, đang là kiểu mẫu (mode) vào thời gian ấy), lại treo thêm cặp kính trắng gọng đen cho ra vẻ “trí thức” – kiếng ko độ vi Đại Cathay không còn bị cận thị tốt viễn thị.

Đi tháp tùng Đại, bên cạnh A Chó còn có thêm ba thủ hạ thân tín: Hải Súng, Lâm Chín ngón với Lành. Lành vẫn là nhân viên cảnh sát tại Tổng nha cảnh sát nhưng lại khoái du đảng cần đi theo làm đệ tử mang lại Đại Cathay. Khi đó Đại bắt đầu tậu loại xe bốn bánh Mustang nhị màu xanh-trắng một số loại décapotable (có thể hạ mui xuống) trông khôn cùng oai, kêu Lành làm cho tái xế.

Doc đườngg, A Chó còn dặn dò Đại Cathay thêm lần nữa:

– mẫu Iầy gặp mặt “ông chủ” ghi nhớ nói đến khéo. Ông mà chấp nhận thi coi như chiến thắng trận này trên 70 phần trăm.

– Còn ví như “ông chủ” rung lắc đầu?

– Thi… hư pét!

Hải Súng vốn xuất xắc giởn mặt, chen vô:

– Thi “chơi” luôn “ông chủ”.

Đại Cathay quát:

– không phải chuyện giởn, đừng nghịch mất mạng nghen con. Tới nơi mày bắt buộc ngồi im đến tao.

*
Băng Cathay chụp tại Sở thú sử dụng Gòn, 1964

Bị Đại ca mắng, Hải Súng le lưỡi ngồi vắng lặng như mèo bi giảm tai.

Xe hơi xong xuôi ngay trước Đại thế Giới. Tào Chanh đang đứng dợi sẵn. Trạc ngoại trừ tam tuần, tướng lịch sự trọng, da dẻ white trẻo, đẹp trai như a ma tơ xi-nê Hong Kong, Tào Chanh tất cả bí danh “Quỉ cốc tiên sinh” được coi là thư ký kết riêng của Xí Ngàn. Ông ta dẫn Đại Cathay và đám thủ hạ qua trực tiếp tiệm thuốc sắc kế bên, thanh lịch mời mọi người ngồi ngóng vài phút, “ông chủ” vẫn ra tiếp.

Cả đàn hồi hộp ngồi xuống cỗ ghế xa-lông theo kiểu cổ, làm bằng gỗ quí chạm trổ rồng phượng và khảm xá cừ, tuy nhiên giữ ý, nhằm trống dòng ghế lớn số 1 kê ở đầu bàn. Fan hầu chớp nhoáng bưng ra khay trà cùng với binh trà Thiết quan liêu Âm còn nóng hổi. Chỉ việc nhìn qua bộ tách bóc uống trà cũng có thể đoán tức thì “ông chủ” thuộc ách thống trị nào trong xóm hội. Cả lũ vừa nhâm nhi tách bóc trà nóng vừa đưa góc nhìn quanh chống khách.

Phòng khách hàng tại tiệm thuốc bắc treo đầy hình hình ảnh những fan bị căn bệnh tại khắp các phần tử của khung người gồm đủ lục phủ ngũ tạng cùng rất nhiều đường dẫn tởm mạch theo phong cách đông y, lại sở hữu cá các loại thuốc dùng chửa từng sản phẩm bệnh. Nhưng toàn bộ đều ghi chú toàn bằng tiếng Hoa nên đàn Đại Cathay mù tịt.

Vài phút sau “ông chủ” mở ra trong bộ đồ xá xẩu, hợp tác từng tín đồ theo ra mắt bằng tiếng Hoa của A Chó. “Ông chủ” Xí Ngàn khoảng tầm 50 tuổi, dáng to cao, khỏe mạnh mạnh, tóc hớt ngắn, mặt hơi rỗ hoa, tướng tá tá oai phong vệ dễ dàng khiến người đối diện nể vì, tuy nhiên cũng rất dễ gây nên cảm tình. “Ông chủ” ngồi xuống dòng ghế to nhất, chú ý Đại Cathay cười cười, hoan hỉ nói bằng tiếng Việt, giọng tương đối lơ lớ:


*
Ảnh cực nhọc quên về việt nam năm 1992

– Vậy nị là Đại Cathay hả? Nghe nói nị dữ lắm, mà lại sao ngó tướng hiền từ vậy?

Đại nghe giọng điệu phấn chấn trong dạ, lựa lời:

– Thưa ông chủ, kia là tín đồ ta đốn rứa thôi… Tụi tôi cho đây nhờ vào ông chủ giúp chút việc…

Vừa nói Đại vừa dợm đứng dậy thì Xí nghìn xua tay:

– gồm gì nị cứ ngồi thủ thỉ tự nhiên, uống trà mang đến vui – Ông ta cười cười, chỉ mấy rửa ráy hình trên tường – Nị có pị pất cứ pịnh gì, ngộ cũng có thuốc chửa được mà. Bao gồm phải đánh Iộn bi trặc bả vai không?

Đại Cathay cũng nhảy cười, biết “ông chủ” giỡn chơi:

– Tụi tôi ở sài thành qua, nhờ” A Chó cùng với Tào Chanh thưa lại cùng với ông chủ…

– A! Vậy ni không trặc pả vai, giỏi nị chơi bời bị phong tình, ngộ trị thuốc Pắc cũng hết.

Đại Cathay lúng túng:

– Dạ không… tôi không… nghịch bời…

A Chó, Tào Chanh cũng nhảy cườl trước sự lo âu của tay trùm du đảng. Xí nghìn hỏi tiếp:

– Nị ko pị pịnh, không cần thuốc Pắc, vậy ngộ đâu giúp được gì. Hay có gì cực nhọc nị cứ nói.

“Được lời như toá tấm lòng” Đại Cathay thở ra một hơi:

– Thưa “ông chủ”, hồi này cuộc sống của đồng đội ở bên thành phố sài gòn khó khăn quá, nên tôi nuốm mặt bằng hữu tính nhờ ông chủ mang lại tui tới ghẹ một chân vào Đại cầm Giới.

Câu vừa dài, vừa những chữ cần “ông chủ” nghe ko ra, kêu A Chó dịch lại ra tiếng Hoa. Nghe xong, Xí ngàn trầm ngâm giây khắc – nhưng mà Đại Cathay cùng đông bầy tưởng đâu cả tiếng đồng hồ đeo tay – rồi thong thả:

– Tưởng gì, chớ việc ấy không khó lắm đâu. Tất cả điều buộc phải chờ ít hôm.

Bọn Đại Cathay nhìn nhau, vẻ mừng rỡ hiện trên đường nét mặt, bất ngờ mọi chuyện lại dễ dãi đến thế. “Ông chủ” đứng dậy, bảo gần như người:

– Tôi đây mà không qua Đại nhân loại đánh pạc thì chưa phải chút nào. Pọn ta cùng thông qua đó chơi chút đỉnh.

Tào Chanh dẫn đường hầu hết người, không đi theo cổng thiết yếu khi nãy, cơ mà đi bằng cửa hông trường đoản cú tiệm thuốc Bắc sang trọng thẳng Đại chũm Giới. Các tiếng xầm xì trong phòng hốt me vang lên: “Ông nhà tới kìa!” cùng ai đó mau lẹ kéo ghế mang đến Xí Ngàn. Lại lập tức gồm người mang lại một lô phỉnh trước phương diện “ông chủ”. Xí nghìn xua tay:

– Pữa nay dẹp phỉnh, nghịch tiền mặt.

Lại lập tức gồm một lô tiền cao nghệu, toàn xấp giấy 100 đồng (đồng bạc tình có mệnh giá chỉ lớn nhất lúc ấy) mở ra cạnh “ông chủ” – nhưng Đại Cathay mong tính tất cả đến khoảng chừng một triệu rưởi (khi ấy vàng chỉ ở mức 12.000 đồng/lượng, tức đồng tiền có giá trị bên trên 120 lượng vàng). Bon Đại Cathay không tham gia trò chơi, chỉ đứng xem, suốt dọc cái bàn dài ra hơn nữa 20 mét người chơi đông đúc mà lại rất bơ vơ tự, tay “phát hỏa” dùng dòng đủa gạt lô hột me sang một bên, vừa gạt vừa hô phệ “Yêu”, “Lượng” hoặc “Tam” “Túc”…

Hình như “ông chủ” chẳng mấy suy nghĩ chuyện ăn uống thua, đường nét mặt luôn luôn dửng dưng, đặt tiền theo kiểu gặp đâu đặt đấy, miễn làm thế nào cho có. Vậy cơ mà đống tiền bên cạnh “ông chủ” cứ vậy cao lên trông thấy, có lẽ đã gần gấp đôi lần dịp ban đầu. Được khoảng chừng 15 phút, Xí ngàn đứng dậy, ra lệnh:

– Thôi, nghỉ. Nè, thưởng mang đến “phát hỏa” 20.000 đồng, nhà loại 20.000 đồng, gạc tuy vậy (garçon = bồi bàn, tiếp viên) 15.000 đồng… nghe!

Tào Chanh”dạ” một tiếng trong khi Xí nghìn vẫn chẳng ngó ngàng gì mang đến đống tiền, đứng vị trí số 1 cả đàn trở lại tiệm dung dịch Bắc. Nhấp nháy đã thấy có bạn ôm cọc tiền qua để lên trên bàn của “ông chủ”. Xí nghìn không suy nghĩ xấp bạc, quay sang hỏi Tào Chanh:

– Pữa nay đồ vật mấy?

Tào Chanh cấp tốc nhẩu:

– Da, thú Bảy.

Xí nghìn nói với Đại Cathay cùng đồng bọn:

– buổi tối thứ Pảy ngơi nghỉ Chợ to vui lắm. Chín giờ tối nay, nị dẫn mấy đồng đội xuống đay chơi cho piết. Tuy vậy đừng đi đông quá. Nhớ nghen!

Ông ta còn quay sang Tào Chanh xổ ra một tràng tiếng Hoa. Tuy thiếu hiểu biết nhiều gì nhưng lũ Đại Cathay hí hửng bữa nay chạm mặt hên vày ngay trong lần gặp mặt mặt trước tiên mà “ông chủ” đánh bài thắng lớn, hay theo người Hoa ý niệm như vậy sẽ mở đầu cho chuyện làm ăn giữa đôi bên được thuận lợi. Lời mời “tối ni xuống chơi” là một trong biếu hiện mang lại thuận lợi ban đầu ấy.

Nhất dạ đế vương

Đại Cathay nói lại ngôn từ buổi chạm chán “ông chủ” mang lại đám thủ túc thân cận, ai nấy đều mừng rỡ ra mặt. Nhất là khi Đại nhắc đến lời mời “Chín giờ về tối nay nị dẫn mấy bằng hữu xuống phía trên chơi cho piết” thì cả lũ nhao nhao tranh nhau đòi đi theo “cho piết”!


*
9 thành phần vô dụng trên cơ thể chúng ta

Đại Cathay yêu cầu lớn tiếng:

– “Ông chủ” đang dặn chớ đi đông. Tụi cất cánh ngồi yên để tao tính đứa nào được đi.

A Chó bảo:

– Tôi phải li trước. Những khi sáng “ông chủ” nói giờ Hoa cùng với Tào Chanh, bảo Tào Chanh nhắn A Hiếu chuẩn bị tối đón quý khách đặc biệt, và kêu tôi xuống mau chóng chút chút để chuẩn chỉnh bị.

– A Hiếu nào?

– A Hiếu là tên thật của Quảy Thầu Hao tức Quỉ khía cạnh Đen đó!

Cả lũ ngẩn mặt quan sát nhau. Quảy Thầu Hao, ông trùm khách sạn – nhà hàng Lido trên đường Đồng Khánh, nơi lâu nay nổi giờ đồng hồ với tuyệt nhất dạ đế vương. Bầy chúng lại nhao nhao:

– Thì đừng đi đông chớ đâu nói mấy người. Mình đi chừng hơn nhị chục đứa thôi…

Đại Cathay lại quát:

– lặng ngay. Như vầy: Mấy đứa theo tao khi sáng đương nhiên được đi tiếp. Thêm hai thằng Cu Quì với Năm Công làng đạo là hóa học đầy mẫu Mustang rồi. Hết!

Cu Quì là tín đồ nhái đề xuất được quyền có súng vừa lòng pháp, còn Năm Cồng xã đạo (vì y là quấn số du đãng trong khu đồng bào theo đạo Thiên Chúa), cũng là “tay thùng chìa khóa” của Đại Cathay, cần phải có mặt mặt Đại trong các vụ hợp tác và ký kết kinh tế. Cả nhị được lựa chọn là đúng phóc nên không ai dám có ý kiến gì khác.

Vậy là cả đàn chồng hóa học lên loại xe hơi Mustang décapotable. Hạ mui xuống, sáu thương hiệu ngồi cả lên thành ghế là vừa chật.

“Ông chủ” Xí Ngàn ngóng khách sẵn, nhấc điện thoại kêu A Hiếu xuống. Mặc dù nghe danh chớ không thấy mặt, nên những khi thấy Quảy Thầu Hao Đại Cathay không khỏi ngạc nhiên: khác hoàn toàn với biệt danh “Quỉ khía cạnh Đen” Quảy Thầu Hao trạc 40 tuổi, cao ráo, đầu hói, da dẻ white trẻo, khía cạnh chỉ bị một lốt nám nhỏ tuổi xíu, vóc fan liền lạc, khỏe mạnh, tướng mạo tá thanh lịch trọng, đẹp nhất trai trong bộ đồ quần áo xá xẩu.

Xí Ngàn trình làng đôi bên, A Hiếu bắt tay từng người, thanh lịch nói với Đại:

– Nghe tiếng nị đang lâu, nay bắt đầu gặp, thiệt đúng là “văn kỳ thanh bất loài kiến kỳ hình”!

“Ông chủ” dặn dò A Hiếu:

– Đây là mấy người pạn làm ăn, tuy mới pan đầu nhưng chắc về sau còn gặp gỡ nhau nhiều. Pữa nay ngộ mắc pận, nị thay mặt đại diện ngộ tiếp khách.

A Hiếu kính cẩn vòng tay, khom người:

– nhưng cũng xin mời “ông chủ” ké ngang Lido chút xíu.

Đến Lido, phân ngôi công ty khách xong, “ông chủ” thông báo giới thiệu:

– Ở đây bao gồm hai đồ vật rượu quánh piệt là “đệ tuyệt nhất thiên hạ” và “cửu chiến pất pại”. Các anh em muốn dùng thứ như thế nào trước?

Thấy đàn Đại Cathay ngơ ngác chú ý nhau, A Hiếu đỡ lời:

– mình nếm “đệ độc nhất thiên hạ” trước, rồi đàng hoàng tính sau. Buổi tối nay, mời các vị khách hàng quí sang 1 đêm “nhất dạ đế vương”.

Đúng là “đệ nhất thiên hạ”, rượu ngâm bằng những vị dung dịch gì không rõ nhưng mà uống vô thấy vừa thơm, vừa ngọt, gây cảm hứng lâng lâng cạnh tranh tả, bên cạnh đó uống mãi không say. Vẫn luôn là Hải Súng lắm mồm lắm miệng:

– Sao ngồi quá lâu mà chẳng thấy ai ra tiếp vậy nè?

A Hiếu cười:

– Để mỗi người uống cạn vài ly đã.

Đoạn y vỗ tay bố tiếng. Đã phục sẵn đâu đó, vừa nghe ám hiệu khoảng tầm hơn 20 cô nàng xinh tươi trẻ trung tuổi chỉ khoảng mười tám-đôi mươi, trang phục thướt tha y tựa như các nàng tiên trong những bức tranh tố nữ đồng loạt ùa ra, cứ ba-bốn cô ùa lại ship hàng một khách. Một cô đứng sau ghế đấm hai vai, nhì cô phía hai bên bóp với xoa dịu hai cánh tay, một cô lo rót rượu. Cả đàn như lạc vào vùng Thiên Thai, nhìn các nàng không chớp mắt. A Hiếu mỉm cười cười nói với Đại:

– bữa nay nị xuống đây tại đây luôn, lấy vk người Hoa luôn!

Đại Cathay mỉm cười méo xẹo:

– Uổng quá, lỡ có vk vừa sanh phụ nữ rồi!

Đúng là Đại đang cưới cô Nhân, con chủ tiệm gỗ Đồng Nhân trên phố Hồng Thập Tự vùng trước rạp Olympic. Tân, anh của cô ý Nhân, là bạn hay đi nhảy đầm tầm thường với Đại đã trình làng em gái mình cho tay quấn du đãng này, cùng cô vừa hạ sinh một bé bỏng gái chưa ăn uống đầy tháng.

A Hiếu reviews sơ qua:

– những cô ở đây ai nấy đều phải sở hữu vẻ đẹp lẻ tẻ theo tiêu chuẩn “tứ đại mỹ nhân”: Chim sa, cá lặn tuyệt nguyệt thẹn, hoa nhường. Hoặc rất đẹp phảng phất nét bi tráng của vương Chiêu Quân tức vương vãi Tường đời Hán, hoặc đẹp mắt lộng lẫy kiêu kỳ như Tây Thi thời Chiến Quốc, hoặc đẹp thú vị lòng fan như Điêu Thuyên thời Tam Quốc, hoặc đẹp bốc lửa pha một chút sexy như Dương Quí Phi cuối đời Đường. Các cô đều bắt buộc rèn luyện học hành cách ship hàng khách từ bỏ hồi còn nhỏ như các nàng Geisha kỹ con gái Nhật Bản.

Cả bầy càng nghe càng ngáo ra. Đại Cathay tương tự như đồng bầy chỉ rành chuyện tấn công lộn đánh lạo, đâm chém, có nạp năng lượng chơi thì cũng chỉ nhảy đầm đầm, uống rượu tây Martell, Napoléon X.O là nhất xứ rồi… đâu thể nói là dân nghịch sành điệu. đàn hắn làm thế nào biết nổi bốn vẻ rất đẹp “truyền thống” trong lịch sử hào hùng Trung Quốc cơ mà Ôn Như Hầu Nguyên Gia Thiều từng diễn tả trong Cung ân oán ngâm khúc: chìm bên dưới nước cá đủng đỉnh lặn/ Lửng da trời nhạn ngẩn ngơ sa/ mùi hương trời đắm nguyệt say hoa/ Tây Thi khiếp đảm Hằng Nga đơ mình. Mà lại tuy thiếu hiểu biết nhiều hết ý nghĩa, chẳng biết Chiêu Quân, Tây Thi, Điêu Thuyền, Dương Quí Phi là đầy đủ ai, chỉ việc nhìn những cô thiếu nữ mỗi cô một vẻ đẹp là đàn hắn mê tít, hết biết trời đất gì rồi.

Xem thêm: #5 những câu chuyện ngắn về tình bạn hay và ý nghĩa, những câu chuyện quà tặng cuộc sống về tình bạn


*
Xứ Cạnh Đền là xứ nào?

Bọn hắn càng kinh ngạc và khâm phục khi một cô cố kỉnh nguyên thay hạt dưa bỏ vô miệng, ko hiểu bằng cách nào, lát sau cồ nhè ra một đống vỏ, sót lại toàn nhân màu trắng bùi và bự cô new “mớm” mang lại khách.

Xong màn đầu, A Hiếu mời khách quí qua phòng ngoài hút dung dịch phiện. “Ông chủ” đã âm thầm lặng lẽ rút êm từ bỏ hồi nào chẳng ai tốt biết (vả hôm nay bọn bọn chúng cũng chẳng cần suy nghĩ “ông chủ” nữa!). Hút thuốc phiện lúc đó là kiểu mẫu của dân chơi và giới âm nhạc sĩ, tuy vậy không mấy ai trong các họ nghiện như dân ghiền ma túy ngày nay. Những cô liên tục theo sang ship hàng khách, cứ hai-ba người chung một bàn. Đại Cathay nằm thông thường với A Hiếu với A Chó vừa hưởng thụ nàng tiên nâu vừa tính chuyện làm ăn uống lâu dài.

A Hiếu nhỏ dại nhẹ:

– Được “ông chủ” gật đầu rồi. A Đại ko những thành công xuất sắc về đa số mặt, tất cả kinh tế, cơ mà đến cơ quan ban ngành cũng phải nể. Ngộ đây nè, trước lúc được “ông chủ” quan tâm, bị công an bắt hoài, muốn chạm mặt mấy ông ở thiết yếu quyền, mấy ông hổng thèm ngó tới. Nay ngược lại, Trưởng ty cảnh sát ngộ không thích gặp, còn đám “rề-sẹc” gặp ngộ sợ hãi thấy mẹ.

Đại Cathay thăm dò:

– Nghe nói “ông chủ” đi nước ngoài hoài?

A Hiếu rất kín đáo miệng:

– Ờ. Ổng làm nạp năng lượng lớn lắm, không có bất kì ai biết hết được… gồm gì A Đại cứ nói với Tào Chanh, giỏi với ngộ cũng được.

Hết màn dung dịch phiện cả lũ kéo nhau qua phòng ăn. Thôi thì đánh hào hải vị, của ngon đồ vật lạ đầy đủ thứ gì. Hiện giờ rượu “cửu chiến bất bại” bắt đầu được dọn ra. Tác dụng của rượu thế nào chưa rõ, nhưng về thơm và ngon thì đúng là thua xa “đệ tốt nhất thiên hạ”. Bắt đầu nhấp qua một hớp, Hải Súng nhăn mặt la ầm lên:

– Cửu chiến gì nổi, chỉ hai, ba… là hết xíu quách đến coi!

Ai nấy gần như phì cười. Tại bữa tiệc, đích thân gia chủ A Hiếu tức Quảy Thầu Hao nhập vai phiên dịch giữa khách và những cô. Thực tế cô nào thì cũng bập bẹ nói được giờ đồng hồ Việt và tí chút tiếng Pháp, giờ Anh, vả lại khi vẫn nhậu sương sương, cùng với mấy “em” đa số mọi chuyện chỉ cần trao thay đổi bằng… tay phải cuộc vui không hề gặp mặt trở ngại. Những cô núm nhau gắp thức ăn, gọt táo, giảm cam, đấm bóp cho khách, cũng vẫn ba- tứ cô ship hàng một người.

Tiệc tàn, rượu thấm, các cô dìu mỗi khách về một phòng ngủ riêng. Ai nấy lâng lâng hình như quên hết oán giang hồ, quên không còn phiền muộn nai lưng thế, ngỡ như mình lên chốn non Bồng nước Nhược. Rồi những cô tự động ra ngoài phòng, dìu dịu đóng cửa, chỉ còn lại một cô được khách ưng ý nhất…

Sáng hôm sau, khách hàng ai nấy đều ngạc nhiên vì rõ ràng khi hôm bản thân ngủ với 1 cô, sáng dậy lại thấy một cô khác nằm bên cạnh cạnh! Đại Cathay mơ gặp ác mộng màng còn tưởng bản thân lạc lõng nơi đâu, hỏi cô gái:

– Anh đang ở đâu vậy?

Cô gái cười cợt chúm chím:

– Anh đã ở bên em.

Nghe cầu trả lời ỡm ờ, Đại Cathay coi đồng hồ, đơ mình vị đã 9 giờ sáng. Hắn nhổm dậy:

– bạn anh đâu?

Cô gái vẫn giọng tỉnh giấc bơ:

– bạn anh đang có chúng ta của em lo.

Đại Cathay chụp điện thoại. Tiếp tân cho thấy hắn đang ở khách sạn Lido, xin mời mọi tín đồ lên sân thượng ăn sáng. Tắm rửa tỉnh giấc táo, Đại Cathay bắt đầu trở về với thực tại, từ từ nhớ lại bữa tiệc “nhất dạ đế vương” mới ngày hôm qua mà tưởng đâu còn trong giấc mộng. A Hiếu đã ngóng sẵn trên sảnh thượng, vui vẻ:

– Trước khi kiếm được điểm tâm, mời mọi người dùng qua trà thịt bò cho khỏe. Khách quí của “ông chủ” bắt đầu được mời nạp năng lượng đó!

– Ai còn no, xin cứ uống nước, chết giẫm lại.

Món khai vị này làm cho ai nấy cảm thấy sảng khoái, khỏe hẳn lại, bất giác đều buột mồm khen “hẩu sực”. Đã mang lại giờ phân chia tay, Đại Cathay lịch sự:

– Xin nuốm mặt bằng hữu cảm ơn A Hiếu cùng nhờ A Hiếu giữ hộ lời cảm ơn “ông chủ”, nhắn giùm “ông chủ” đã không bế tắc về đồng đội ở thành phố sài thành đâu.

Quận 4 với giang hồ tp sài gòn trước 1975 (2)" title="Embed Code"class="input-embed input-embed-200273" readonly/>

Thời Pháp thuộc, giang hồ miền Nam đa số là rất nhiều tá điền chần chờ chữ, một chữ bẻ song cũng không biết, bởi chịu không nổi ách áp bức, tách bóc lột của cường hào ác bá bèn quăng quật xứ đi làm việc trộm cướp.

Những fan này phiêu dạt lên sử dụng Gòn-Chợ to sống lang thang ven kênh rạch, bến xe thổ mộ, nhà ga, buổi ngày làm cu li, buổi tối đến thì “bôi mặt lọ nồi”, lận mã tấu vào cạp quần làm cho “đạo tặc”. Lãnh địa giới giang hồ hùng cứ vào trong những năm 1920-1930 là Chợ Lớn, Lăng Ông – Bà Chiểu, xã Thuốc – đụn Vấp, bến phả Thủ Thiêm, cầu Sắt, Đa Kao cùng bến xe Lục tỉnh.

Giang hồ nước xưa nghèo chữ nghĩa nhưng nghe nói nhiều chữ “tín”, cư xử “nghĩa khí”. Thời kỳ này, giang hồ dùng Gòn ít nhiều chịu ảnh hưởng từ nhân thiết bị trong truyện “Tàu”, vẻ bên ngoài “quân tử Tàu”. Quan sát chung, khắp Nam kỳ lục thức giấc thời kỳ này, giang hồ nước ít khi quậy phá thôn ấp hoặc trộm chó, bắt gà. Giang hồ thời Tây “mã thượng”, “trọng nghĩa, khinh tài”, “kiến nghĩa bất vi”. Thực tiễn cho thấy, rất nhiều tay du đãng sừng sỏ từng mang biệt danh là Võ Tòng, Đơn Hùng Tín, Triệu Tử Long, Đông Phương Sóc… khi phải nói chuyện với nhau bằng dao búa, họ không “đánh hội đồng” như hiện nay mà “bặc co” tay đôi “một chọi một”.


Nói vậy chứ nhưng bao gồm thể nguồn gốc giang hồ nước xưa ở tp sài thành phần nào cũng có chút yếu ớt tố lịch sử, chịu ảnh hưởng của đẳng cấp bang hội nước trung hoa như “Hội Tam hoàng” du nhập vào khu vực miền nam Việt phái nam vào cuối thế kỷ 19 vào đầu thế kỷ 20, nhưng mà Tín Mã Nàm nghỉ ngơi Chợ béo dính cho tới bang hội là 1 trong kiểu như thế.

Thiên Địa hội theo chân những người Hoa “phản Thanh phục Minh” mang lại Việt Nam, trong số những năm Chiến tranh nhân loại I (1914-1918). Fan ta nói, lúc ấy ở nam phần bao gồm tới 70, 80 hội kín. Mục đích đa phần của hội là chống Pháp, quan lại tham ô, phục sinh Việt Nam. Họ sử dụng tôn giáo và phương thuật cùng với các hiệ tượng như bùa chú, giảm máu ăn thề, dùng tiếng lóng, tín hiệu riêng để liên lạc. Vận động rộng tại sài Gòn, Gia Định, Chợ Lớn, Biên Hoà, Thủ Dầu Một, Bến Tre, Châu Đốc.

*
Cầu Khánh Hội nối quận 1 với quận 4 (file photo)

Năm 1913 – Quý Sửu, Phan Xích Long, tự nhận là “đông cung” nhỏ của vua Hàm Nghi với tự tôn có tác dụng hoàng đế. Họ chế tạo lựu đạn, trái phá, dán truyền đối chọi khắp chợ sử dụng Gòn, Chợ Lớn, chợ Bình Tây kêu gọi dân bọn chúng nổi dậy. Phan Xích Long bị tóm gọn tại Phan Thiết, bị kết án tử hình, bị giam tận nhà lao Chí Hòa ngóng ngày hành quyết. Rạng sáng sủa ngày 3 Tháng nhì 1916, một vài người vào “Thiên Địa hội” khoác áo đen, quần trắng, khoác áo sát da, thiết bị bùa chú, tấn công trụ sở mộ lính ở Mỏ Cày.

Rạng sáng sủa ngày 15 Tháng nhị họ xông vào tiến công phá xét nghiệm Lớn sài gòn để cứu vãn Phan Xích Long. Mà lại họ không kháng nổi súng đạn, không ít người dân bị bắn chết, sót lại đều bị bắt, tất cả 56 người. Vài ngày sau, toàn bộ cùng Phan Xích Long đông đảo bị xử tử cùng chôn tầm thường trong một chiêu tập ở “Đất thánh Chà” ở khu vực Tân Định. Vụ án Phan Xích Long làm cho chấn hễ giới cả nhà giang hồ thời đó.

Ngoài ra vào khoảng thời gian 1888, còn tồn tại hội “Vạn xe” lộng hành trường đoản cú Bình Đông, Phú Lâm, Minh Phụng mang lại An Bình-Chợ Lớn. “Vạn” với bề ngoài “nghiệp đoàn” theo kiểu vạn lưới, vạn chài, vạn cấy. “Vạn” thâu nạp những người đánh xe cộ ngựa, mẫu xe thông dụng ở sài Gòn-Chợ to bấy giờ. Fan trong “vạn” thề sinh sống chết có nhau, một tín đồ bị hiếp đáp là cả bọn kéo tới binh vực vô điều kiện, lúc thấy quân nhân cảnh sát, bọn họ chạy trốn hết sức nhanh.


Chủ xe buộc phải dùng những người dân do “vạn” gửi vào, không được sử dụng người ngoài. Ngoài ra người sống bằng nghề tấn công xe ngựa, “vạn” còn hấp thu bồi bếp, bạn làm công nghỉ ngơi hiệu buôn, cứ đóng góp tiền thì sẽ được che chở không xẩy ra ai ức hiếp đáp. Họ thu chi phí giới chúng ta hàng, giới công ty tiệm sài Gòn, hoặc ở chợ cầu Ông Lãnh, vùng Khánh Hội, thu tiền giấy cả những người sống bên trên ghe thuyền và của rất nhiều chủ đựng gái điếm.

Bạn sản phẩm ở chợ nếu gây gổ nhau thì nên nhờ bọn họ phán xử. Ai nhờ cảnh sát hoặc cò bót thì bị họ đánh đập. Trụ sở của “vạn” đóng ở một ngôi miếu ở trong vùng Tân Hưng, gọi là Tân Hưng hội quán. Thấy vượt ngang ngược mặc kệ luật pháp, nên sau đây Thực dân Pháp đang ra tay, bắt vớ cả. Bởi thế giang hồ tp sài gòn từ rất xưa cũng đã kiểu băng team bảo kê.

Nét quan trọng của giang hồ đầu thế kỷ 20 đối với du đãng bây giờ chính là phiên bản lĩnh. Tay anh chị em nào cũng tương đối giỏi quyền cước. Rất có thể kể cho cuộc đụng độ của Bảy Viễn với Mười Trí, quyền sư Mai Thái Hòa so tài với gã giang hồ tứ Ngang tại “hãng phân” Khánh Hội, Quận 4; hoặc vụ “thầy ngãi” Nguyễn các bẻ lọi Phillip, tay trùm du đãng khu vực lò heo Gia Định ở cầu Sơn, Thị Nghè…

Nhưng gồm hai mẩu chuyện thường được giới giang hồ nước đồn đại, thổi phồng. Câu chuyện đầu tiên xảy ra vào khoảng thời gian 1936, khi trùm du đãng Bảy Viễn bị đày ra đảo Côn Lôn vị can tội giật tiệm vàng. Trên đây, hắn bị biệt giam tại phòng 5 với đã va độ tên cọp rằn ác ôn tín đồ Miên tên Khăm Chay, một tướng cướp trên núi Tà Lơn. Thương hiệu này võ nghệ cao cường, tất cả luyện “gồng Trà Kha”, được chúa hòn đảo Bouvier nâng đỡ, để sử dụng tù Miên trị tù nhân Việt.

Trong cuộc so tài, Bảy Viễn sẽ tung một cú đá xỉa bởi năm đầu ngón chân “Kim Tiêu cước” nhanh và hiểm trúng vào nhân trung, yếu hèn huyệt, khiến Khăm Chay bể sóng mũi, dập môi, gãy răng, huyết tuôn xối xả, đổ gục xuống nền buồng giam. Gã giang hồ nước này, kế tiếp cũng đã không thể dựa hơi người Pháp hay cần sử dụng số đông bọn tù bọn em trả thù Bảy Viễn.

Câu chuyện máy hai là khi thủ lĩnh Bình Xuyên cha Dương ý kiến đề nghị Sáu Cường ủy lạo gạo, tiền nuôi binh tấn công Tây. Tay các bạn này vẫn dõng dạc tuyên bố: “Nếu cha Dương chống chịu nổi một cước của Sáu Cường này thì mong mỏi bao nhiêu gạo cũng được”. Tía Dương chấp nhận. Trận thư hùng ra mắt tại bến xe cộ An Đông. Khi ba Dương đến, thấy thủ lĩnh của lực lượng quân đội Bình Xuyên, bé dại con, quá “mỏng cơm” nên đa số người bên “bến xe” coi thường. Tuy nhiên khi Sáu Cường xuất chiêu new biết là mình đã lầm.

Để khắc chế và kìm hãm cú đá nặng trĩu ngàn cân nặng của đối phương, bố Dương lạng lách uyển gửi như nhỏ rắn, cần sử dụng “xà tấn” lòn thấp, cần sử dụng “hạc quyền” khẽ va vào hạ bộ của Sáu Cường. Dù Sáu Cường tiếp tục tung ra tía cú đá to gan lớn mật và nhanh như điện, địch thủ đều né tránh tài tình, lại cần sử dụng tuyệt kỹ võ hạc chỉ “mổ” dịu với dụng tâm cảnh cáo.

Biết tôi đã lỡ đụng yêu cầu cao thủ, quấn giang hồ nước bến xe cộ An Đông nhanh chóng dừng đòn, nghiêng tín đồ cúi đầu đưa hai tay cung kính bái phục, chịu chiến bại và tất yếu giao kèo trước này đã được thực thi ngay. Không hề có chuyện Sáu Cường giở trò chơi tệ ỷ nhiều đánh ít, tuy nhiên Ba Dương cho bến xe cộ An Đông chỉ đối chọi thân độc mã, không vũ khí.


Sau năm 1963, sau khoản thời gian hai ông Diệm-Nhu bị đảo chính, giang hồ theo phong cách “108 nhân vật Lương sơn Bạc” coi như xóa sổ. Trong số tiểu thuyết viết về quả đât du đãng trong phòng văn Duyên Anh – Vũ Mộng Long xuất bản trước 1975, số đông nhân thứ giang hồ nước trong truyện phần nhiều là lỗi cấu, chỉ tất cả bốn bạn là bao gồm thật quanh đó đời: Lê Văn Đại, tức Đại “Cathay”, è cổ Thị Diễm Châu, Chương “còm” với Dũng “Đa Kao”.

Được biết sau cuộc chủ yếu biến lật đổ Tổng thống Ngô Đình Diệm đầu thập niên 1960, trơ khấc tự đô thị tp sài gòn trở yêu cầu hỗn độn, nặng nề kiểm soát. Nhân cơ hội này, nhiều thành phần “cao bồi”, “vỗ ngực xưng tên” xuất hiện. đặc sắc trong giới giang hồ nước là đa số “đại ca” danh tiếng như Cà mãng cầu ở khu Tân Định, sau theo võ sư Huỳnh Tiền, đấu võ đài tám trận toàn chiến hạ với biệt danh Huỳnh Sơn; rồi Bích “Pasteur”, Búp “Moderne”, Bình “thẹo”, Lộc “đen”, Hân “Faucauld”, Sáu “già”, Nhã “xóm chùa”.

Ở q1 thì do “tứ đại thiên vương” Lê Đại, Huỳnh Tỳ, Ngô Văn Cái, Nguyễn Kế ráng chia nhau cai quản. Tay chân của mình đông đến hàng trăm ngàn như A “chó”, Hải “sún”, Lâm “khùng” tức Lâm “chín ngón” sau này, Lương “chột”, Hùng “đầu bò”, Việt “Parker”, Đực “đen”.

Quận 3 thì có Minh “nhảy dù”, Cẩm “Mambo”, Lâm “thợ điện”, Hùng “mặt mụn”. Quận 5 cho nên lãnh địa của không ít trùm giang hồ tín đồ Hoa như Tín Mã Nàm, Sú Hùng, Hổi Phoòng Kiên, trần Cửu Can, Ngô Tài.

Lại nói về tay giang hồ nước sừng sỏ Đại Cathay vào những năm 1960 cùng đầu những năm 1970. Lúc ấy người ta đang quá thân quen với hình ảnh Đại Cathay được mô tả trên báo, được tè thuyết hóa cùng dựng thành phim. Đại Cathay là nhân đồ dùng thật trong tiểu thuyết “Điệu ru nước mắt” của Duyên Anh. Sau được dựng thành phim vì Lê Hoàng Hoa có tác dụng đạo diễn và bởi vì diễn viên danh tiếng thời bấy giờ là nai lưng Quang đóng. Đại Cathay cùng với hình ảnh là “một bạn teen điển trai, treo kính đen, với mái đầu bồng bềnh, quần jeans, giầy cao cổ, bên trên môi ko rời điếu thuốc, tay luôn “múa” vỏ hộp quẹt Zippo.

*
Đại Cathay (giữa) – tệp tin photo

Tuy nhiên thời đó, ngay cả đám “giang hồ” cộm cán, đám đàn em tin yêu cũng không có ai biết Đại Cathay là nhỏ ai, thương hiệu thật là gì. Hơn chục lần bị tóm gọn về bót cảnh ѕát, Đại trường đoản cú khai với trên chục lai kế hoạch khác nhau. Đại sinh năm 1940, tuổi nhỏ rồng. Phụ vương lúc thì tên Lê Văn Cự, cơ hội lại là è Văn Trự. Cha Đại vốn cũng là một trong những tay giang hồ ở khoanh vùng chợ mong Muối. Khi Đại còn vô cùng nhỏ, ông Cự cho vô chiến khu rừng Sác đầu quân vào lính Bình Xuyên của ông tía Dương. Bị tóm gọn vào cuối năm 1946, bị đày ra Côn Đảo, không nhiều lâu sau thì chết.

Đại sinh sống với bà bầu ở đường Đỗ Thành Nhân, phường Khánh Hội, Quận 4. Mẹ lấy chồng khác, phụ vương dượng là 1 tay máu mê cờ bạc, nghiện nặng. Công ty nghèo, gia đình chỉ làm nghề chẻ củi thuê cho một vựa củi nằm bên kia cầu Mống. Lúc nhỏ dại Đại nhân từ lành, ít nói, mặc dù khuôn mặt cực kỳ lạnh lùng dẫu vậy tính tình thì cực kỳ phóng khoáng. Đại đi tấn công giày, cung cấp báo nuôi thân với thường nghịch với đám trẻ em bụi đời. Chưa đến 10 tuổi đầu, Đại đã có thể luồn lách vào những chợ, sạp hàng ở chợ Vân Đồn, chợ Tôn Thất Thuyết để trộm cắp dưa, chuối về phân chia cho mọi đứa trẻ con đồng cảnh ngộ. Đại từ nhỏ tuổi đã lừng danh rất hào hiệp cùng lì đòn, được đám con trẻ ở khu vực Đại sinh sống ngưỡng mộ.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *