BÀI HỌC SÂU SẮC TỪ "CÂU CHUYỆN ĐƯỜNG ỐNG DẪN NƯỚC", CÂU CHUYỆN ĐƯỜNG ỐNG DẪN NƯỚC

Câu chuyện con đường ống dẫn nước của Pablo với Bruno
Ở một ngôi xóm nọ gồm hai người chúng ta Polo và Bruno, cả hai là bạn chăm chỉ, thông minh, mối quan hệ giữa hai fan rất thân thiết với nhau, họ đều có những niềm mơ ước cao xa, mong muốn một ngày nào đó họ đang trở nên giàu có nhất làng, chỉ mong có cơ hội để có được mong cầu đó.

Bạn đang xem: Bài học sâu sắc từ "câu chuyện đường ống dẫn nước"

Một ngày nọ, cơ hội đến cùng với họ. Mọi người trong ngôi làng hy vọng thuê người chở nước từ bé sông ở bên cạnh về hồ nước trữ nước trên sân chung trong làng. Trưởng làng đã giao quá trình này đến Polo cùng Bruno, hai fan vui mừng mỗi cá nhân xách hai xô nước cho bờ sông ban đầu công câu hỏi chăm chỉ. Hết ngày hai tín đồ đã đổ đầy nước vào hồ nước trữ. Trưởng làng mạc trả công mang đến họ từng xô một đồng.

*

“ giấc mơ của chúng ta cuối thuộc đã thành hiện nay thực” Bruno hét lên sung sướng, “ tôi không đủ can đảm tin vào sự như mong muốn của mình”

Nhưng Polo thì không nghĩ là vậy, sống lưng anh ta vừa đau vừa buốt, đôi tay đã sung phồng bởi xách bao nhiêu xô nước. Anh ta hại sáng như thế nào tỉnh dậy cũng buộc phải làm quá trình này. Thay là anh ta tự nhủ rằng phải tìm ra cách giỏi hơn, để mang được nước sông vào thẳng trong làng.

Sáng mau chóng ngày sản phẩm hai, khi đàn họ xách xô chạy mang lại bờ sông, Polo nói: “ Bruno! tôi tất cả một chiến lược này, một xô nước chỉ được trả công một đồng, lại còn đề xuất xách đi xách lại vất vả như vậy, chẳng thà bọn họ làm một mặt đường ống dẫn nước, chuyển nước sông dẫn trực tiếp vào trong làng.

Bruno đơ mình gớm ngạc

“ Một con đường ống sao?” ai đó đã từng nghe chuyện bởi thế chứ?” Bruno mập tiếng răn dạy can, “Polo! họ đã bao gồm một các bước rất ổn. Một ngày tôi có thể xách 100 xô nước, vậy là 1 trong những ngày được 100 đồng đấy! Tôi thành người giàu rồi. Một tuần sau tôi sẽ tiến hành một đôi giầy mới. Một mon sau tôi có thể mua được một bé bò. Sáu mon nữa tôi sẽ xây dựng một căn nhà mới. Bọn họ đang có các bước tốt độc nhất thị trấn. Cả đời vẫn chẳng lo lắng gì nữa. Hãy từ quăng quật giấc mơ ống nước hão huyền tê đi”.

Thời gian là tiền bạc, đừng khi nào lãng phí

Polo chưa phải là người dễ ợt từ bỏ, anh ta nhẫn nại giải thích kế hoạch này mang đến người đồng bọn nhất của mình, chỉ nhớ tiếc là vẫn quan trọng làm lung lay cân nhắc của Bruno. Nuốm là Polo quyết định, mặc dù chỉ có 1 mình cũng phải tiến hành kế hoạch này. Anh ta dùng một phần thời gian sót lại và vào buổi tối cuối tuần để tự có tác dụng đường ống của mình. Anh ta biết rằng để đào được một đường truyền nước trên vùng thổ nhưỡng rắn như đá nắm này là 1 trong đều hết sức vất vả. Cũng biết thu nhập được trả dựa trên số thùng nước gánh về sẽ tương đối ít ỏi. Rất có thể phải chờ vài năm nữa, băng thông nước cơ mới đem lại hiệu quả. Dẫu vậy Polo vẫn tuyệt nhất mực tin yêu ước mơ của bản thân sẽ thành hiện tại thực, vậy nên anh ta dốc toàn lực để làm.

Không lâu sau, Bruno cùng với dân làng bắt đầu cười Polo, gọi anh ta là Polo “kẻ đào con đường nước”. Bruno kiếm được rất nhiều hơn gấp nhiều lần lần so vói Polo, anh ta thường xuyên khoe khoang những mặt hàng mới sở hữu với Polo. Anh ta thiết lập một bé lừa, một cỗ yên da new toanh, xích nó ở lân cận ngôi công ty hai tầng new xây của mình. Anh ta còn mua xống áo mới, ngày ngày xơi phần lớn món ngon trong tiệm ăn. Dân thôn tôn kính điện thoại tư vấn anh ta là “ Ngài Bruno”. Anh ta liên tục ngồi trong quán rượu, ném tiền mời mọi tín đồ uống thỏa thích. Ai nấy hầu hết hào hứng chúc tụng, tỏ ra vô cùng ân cần với hồ hết chuyện cười nhưng anh ta kể, còn cầm cố ý cười bự để hùa theo anh ta.

Khi Bruno dương dương từ bỏ đắc thì mỗi buổi tối và thời gian cuối tuần, Polo vẫn đã miệt mài đào đường dẫn nước. Trong cả mấy tháng trời, sự nổ lực của Polo vẫn không tiến triển là mấy. Anh ta thao tác làm việc rất vất vả – vất vả hơn hết Bruno, cũng chính vì buổi buổi tối và vào buổi tối cuối tuần Polo vẫn đề xuất làm việc. Tuy thế Polo không hoàn thành tự nhắc nhở bản thân rằng, cầu mơ được thực hiện trong ngày mai yêu cầu được xuất bản trên sự mất mát của hiện nay tại. Từng ngày, từng ngày một qua đi, anh ta tiếp tục đào, các lần chỉ đào được 1cm.

Hết 1 cm lại cho 1 cm … Rồi biến 1 mét. Anh ta vừa vung xẻng xúc vào từng thớ khu đất cứng ngạnh, vừa lặp đi lặp lại câu nói này. Không còn 1cm cho 1cm… Rồi biến chuyển một mét, tiếp nối sẽ là 10 mét, đôi mươi mét, 100 mét….

“ Sự đau đớn ngắn hạn sẽ sở hữu đến hiệu quả dài hạn”. Sau khi ngừng xong công việc mỗi ngày, Polo sức thuộc lực kiệt, lê bước trở về tòa nhà đơn sơ của mình, anh ta luôn tự động hóa viên mình như vậy. Polo giám sát hiệu suất thao tác của mình bằng cách đặt ra mực tiêu cho từng ngày. Polo tốt nhất mực bền chí như vậy là vì anh ta biết rằng, mau chóng muộn sẽ sở hữu một ngày, sự hồi đáp sẽ phệ hơn không ít so với việc hi sinh hiện tại tại.

Ngày qua ngày, thàng qua tháng, thời hạn cứ cố trôi đi. Đến một ngày Polo phân biệt rằng băng thông nước của bản thân đã hoàn thành được một nữa, điều ấy cũng tức là anh ta chỉ cần xách nước một nữa quãng con đường so với trước đây. Polo cũng sử dụng khoảng thời gian dư ra đó để tiếp tục đào đường dẫn. Và cuối cùng, ngày đường dẫn nước xong xuôi cũng đang đến gần.

Khi nghỉ ngơi ngơi, Polo thấy người bạn thân Bruno của mình vẫn đang vất vả xách nước đường xa. Sườn lưng của Bruno càng ngày gù, hơn nữa do lao lực lâu ngày, bước chân cũng bắt đầu chậm dần. Bruno tỏ ra hết sức bực bội, ko vui, hình như anh ta chán chường bởi định mệnh đang bắt anh ta yêu cầu đi xách nước vất vả như vậy. Thời hạn ngủ nghỉ ngày dần ít, ngược lại Bruno liên tiếp sa đà ở tiệm rượu. Lúc Bruno bước vào, đa số khách quen thuộc trong tiệm đều thì thầm với nhau: “ Bruno kẻ xách thùng đến rồi”. Khi một gã say trong thị trấn bắt chước điệu bộ lưng gù, lê đôi bàn chân đi gánh nước của Bruno, mọi người đều bật cười ha ha. Bruno không thể mời rượu mọi tín đồ nữa, cũng không nhắc chuyện cười cợt nữa. Anh ta chỉ âm thầm lặng lẽ ngồi trong một góc về tối tăm, những bình rượu rỗng nhan nhản xung quanh.

Cuối cùng, thời xung khắc trọng đại của Polo đã đến – băng thông nước trả thành! Dân buôn bản chen nhau cho xem nước sông đã được dẫn trực tiếp vào trong làng. Giờ đây làng bọn họ đã có nguồn nước thanh khiết không lúc nào cạn. Hầu như làng cạnh bên có đa số người chuyến cho làng này để ở, ngôi làng càng ngày càng phát triển và ấm no hơn xưa.

Xem thêm: Cách phối đồ với áo baby doll hợp với dáng người nào, áo baby doll mặc với gì cho nàng dễ thương

Đường dẫn nước trả thành, Polo không thể phải đi xách nước nữa. Mặc dù anh ta tất cả làm nữa giỏi không, nước sông vẫn cuồn cuộn tung theo con đường dẫn. Khi anh ta ăn cơm, nước đang chảy vào, lúc anh ta ngủ, nước cũng tung vào, lúc anh ta cuối tuần rong chơi, nước vẫn đang chảy vào. Nước chảy vào trong càng nhiều, số tiền chảy vào túi Polo cũng càng nhiều.

Bài học tập rút ra:Đừng chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt cơ mà không để trung khu đến lợi ích lâu dài.

Mỗi thành quả này đạt được đều phải đánh đổi, hi sinh, chỉ lúc kiên trì đồng ý được đa số điều đó chúng ta mới rất có thể chạm cho thành công.

Nếu bọn họ còn trẻ nhưng mà đã mang tư duy an nhàn, trải nghiệm thì mang lại 20, 30,… năm sau chúng ta sẽ trả một cái giá siêu đắt.

Trong mẩu truyện ngụ ngôn về mặt đường ống dẫn (The Parable of the Pipeline), tất cả hai người bạn teen tên Pablo và Bruno.

Cả hai người cùng nhau có được 1 quá trình tốt: với nước từ dòng sông gần làng mạc về bể cất nước dùng bình thường ở trung tâm vui chơi quảng trường trung tâm

Lúc mới bắt đầu, 2 fan cùng tuân theo một quá trình: đem thùng – ra sông lấy nước – đem đến đổ vào bể chứa. Sau đó, bạn dân trong làng trả tiền, 1 thùng nước một phân tiền, càng xách được rất nhiều thùng nước càng những tiền.

Bruno vô cùng ưa chuộng và nghĩ về rằng đấy là những mon ngày sáng chóe nhất. Mỗi ngày xách nước, lĩnh tiền, kế tiếp tiết kiệm tiền, download quần áo, mua nhà.

Nhưng Pablo lại không cho là như vậy, tiền kiếm được bằng phương pháp này, dù mỗi ngày có đi đến tê cả chân thì cũng có thể kiếm được bao nhiêu?

Sau đó, Pablo ban đầu nghĩ tới sự việc đào một băng thông nước, sử dụng ống dẫn nước để sở hữu nước về làng. Cầm cố là Pablo đi xách nước một ít ngày, nửa ngày còn sót lại cộng với ngày nghỉ ngơi cuối tuần, anh dành riêng để xây đắp đường ống dẫn. Do anh chỉ được trả tiền cho đông đảo xô nước anh xách được nên ban đầu, thu nhập của anh cũng giảm sút đáng kể.

*

Sau 2 năm, thu nhập cá nhân của Bruno nhiều hơn thế nữa Pablo. Bruno khôn cùng đắc ý cùng còn cười cợt nhạo Pablo.

Đợi đến khi đường ống dẫn nước trả thành, nước được sở hữu trực tiếp về thôn, dịp này, Bruno mới ngây ra, vị chẳng còn ai nên anh làm công việc gánh nước nữa. Còn về phần Pablo, ông dẫn nước đó sau đây đã mang lại cho anh một thu nhập nhập ổn định và đáng kể.

có khá nhiều người chỉ nhìn được ngắn hạn, chỉ biết tiêu tốn sức lực, vất vả kiếm tiền mà không có tầm quan sát xa trông rộng. Tuy rằng hiện tại chúng ta có thể phải bỏ sức lực nhiều ra hơn người khác một chút ít nhưng sau đây thứ cơ mà bạn dành được lại rộng họ khôn xiết nhiều, đọc một cách đơn giản thì là "sướng trước khổ sau". Đó mới là bốn duy của người biết kiếm tiền.

Có câu "Chúng ta được bảo đừng lúc nào đi qua mong chừng như thế nào còn không đến được nó, nhưng quả đât này được ách thống trị bởi những người dân đã ‘qua cầu’ trong trí tưởng tượng vượt xa khỏi đám đông", những người thành công, những người dân biết kiếm tiền đầy đủ là những người dân có một tầm nhìn xa trông rộng.

cố gắng giới này còn có 3 các loại người: bạn thấy, bạn thấy lúc được chỉ và bạn không thấy. Pablo trực thuộc loại fan thứ nhất, Bruno thuộc một số loại thứ 3, còn bạn, các bạn thuộc loại nào?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *